Edit: Thiên Diệp
Beta: Ngạn Tịnh.
Có đặc quyền mà nói, báo danh liền sẽ rất nhanh.
Lục Nhất Lan không chen ngang, Cố Mặc Trình mang theo cô đi thẳng đến phòng hiệu trưởng đóng dấu, nhìn ánh mắt hiệu trưởng hơi có chút tôn kính, Lục Nhất Lan nhịn không được nghĩ, một người lão đại hắc đạo, một người là hiệu trưởng đại học, có thể có giao dịch không thể để người biết hay không đây.
Tròng mắt không ngừng chuyển lại chuyển, Lục Nhất Lan bỗng nhiên nghe được tên nguyên chủ.
"Thiên Di nhìn qua chính là một đứa bé chăm chỉ hiếu học, tôi sẽ đại biểu trường học mà chú ý em ấy tốt."
Sau khi từ văn hiệu trưởng đi ra ngoài, Cố Mặc Trình nói muốn mang Lục Nhất Lan đi làm quen với căn biệt thự ở ngoài một chút, lúc xuống lầu, người phía trước bỗng nhiên dừng lại, Lục Nhất Lan không chú ý, liền trực tiếp đi lên đụng phải.
Lưng anh rất kiên cố, cái mũi Lục Nhất Lan hơi đau, ngẩng đầu, ánh mắt nam nhân vẫn luôn đặt ở phía trước phòng học hành lang kia, Lục Nhất Lan tò mò, cũng ngẩng đầu lên.
Trong đám người, có một nữ sinh xinh đẹp đang đứng.
Không chỉ có xinh đẹp, hơn nữa cực kỳ có khí chất, tóc dài xõa trên vai, ăn mặc một thân váy dài màu nude, dường như chỉ cần đứng một chỗ, cũng khiến cho người khác cảm giác có gió nhẹ quất vào mặt.
Lại nhìn Cố Mặc Trình, lần đầu tiên Lục Nhất Lan thấy người đàn ông này hắc ám thành cái dạng như thế.
Hai mắt híp lại, bên trong ý lạnh lẫm lẫm nhằm phía người phụ nữ đối diện kia, sát ý trong mắt Cố Mặc Trình cơ hồ có thể lộ ra.
Giang Thiển Ái!
Lục Nhất Lan mới nhớ tới, lúc này nữ chính chính là đang làm giảng viên ở đại học A, cắn răng duỗi tay kéo một chút tay áo của người đàn ông, anh ngoái đầu nhìn lại, lệ khí chưa thu, “Thiên, sao vậy?"
"Cố ca ca, không phải nói nhanh chân đến xem biệt thự bên ngoài trường học sao." Lục Nhất Lan nuốt một ngụm nước miếng, tay cô còn có chút run, "Đứng ở chỗ này có chút nóng."
Cô gái ngẩng đầu nháy mắt, con ngươi đen nhánh lộ ra vài phần nghi vấn, lòng anh bỗng nhiên bình tĩnh một chút, "Đi thôi."
Hai người một trước một sau xuống lầu, đứng ở trong đám người Giang Thiển Ái ngước mắt liếc nhìn cửa thang lầu một cái, cảm giác có chút kỳ quái, vừa rồi...
Dường như có người đang nhìn cô
"Cố ca ca, nhà mới của chúng ta
có hình dạng gì a?"
"......"
Người đàn ông không nói lời nào, chỉ yên lặng lái xe, không quá năm phút đồng hồ, một căn biệt thự tinh xảo chiếu vào mi mắt, lúc này Cố Mặc Trình mới ngẩng đầu, "Là cái dạng này."
Vô cùng tinh xảo lại không xa hoa, Lục Nhất Lan rất thích.
Ngày hôm sau, vừa mới khai giảng, Lục Nhất Lan liền phát hiện Cố Mặc Trình lại biến mất khỏi nhân gian rồi.
Bất đắc dĩ, cô chỉ có thể chính mình tự đi đến đại học A đưa tin, rồi mới yên lặng bắt đầu kiếp sống học sinh, đây là người đàn ông khó tiếp cận nhất từ trước đến nay cô gặp được.
Đã rời đại học n năm, Lục Nhất Lan lại lần nữa trải qua quân huấn, thiếu chút nữa lột một tầng da, càng đáng sợ chính là bên này học viện y, kiểm tra sau khi quân huấn thật sự làm cho học bá nhiều năm- Lục Nhất Lan được lần đầu tiên thể nghiệm cảm giác đội sổ cả năm là cảm giác gì.
Điểm sáu môn cộng lại, cũng chẳng thua kém gì thành tích một môn của người ta.
Lục Nhất Lan rất bi thôi vào văn phòng.
Chuyện đáng sợ càng nhiều hơn nữa kìa.
Chủ nhiệm lớp đại học của cô, thế nhưng là Giang Thiển Ái.
Đối mặt với một cô gái dịu dàng hiểu ý này, trong lòng Lục Nhất Lan mao mao, "Chủ nhiệm khoa."
"Ừm." Giang Thiển Ái mở ra phiếu điểm, lông mày nhăn lại, "Em thi được thành tích không tệ nha, sao lần đầu tiên kiểm tra lại như thế..." Rất có lỗi với quần chúng đó.
Lục Nhất Lan cúi đầu không nói gì.
Giang Thiển Ái nói, "Bạn học Thiên Di, em như vậy không thể được, y khoa viện thành tích quá kém sẽ phải gọi gia trưởng đến đấy." Cô nói, mở một tờ kia trong hồ sơ Lục Nhất Lan, thật lâu sau.
"Người giám hộ của em, tên là Cố Mặc Trình?"
Mang chút kinh ngạc, lại mang chút sợ hãi.
Lục Nhất Lan cảm thấy, thời gian gặp mặt trong vận mệnh của Giang Thiển Ái cùng Cố Mặc Trình, bởi vì cô, sắp sửa mở màn trước kỳ hạn.