[Xuyên Nhanh] Nam Thứ !! Đừng Chạy

Thái tử là tra nam (1)


trước sau

[ Ninh gia cô nghỉ lâu lắm rồi.. mau đi làm nhiệm vụ đi]

YY lởn vởn bay vòng vòng quanh cô..

" Aizzz... YY em có thấy phiền không a.. Em đã lảm nhảm hơn một tiếng rồi đó.."

Thật không thể yêu thương.. YY cũng có lúc lải nhải nhiều như vậy.. Đã một tiếng rồi vẫn chỉ có một câu.. nghỉ lâu lắm rồi dậy đi làm nhiệm vụ đi.. Từ điển của em bị mắc kẹt ở xó cửa hả.. Cô ngấy hết cả tai rồi..

[ Nếu không như vậy... Ninh gia chịu dậy sao?]

YY cũng rất khổ tâm chứ bộ.. từ sau khi công lược Cố Triết Vũ về cô cứ nằm ì ra ngủ.. đến nay cũng đã ba ngày rồi.. nó không thúc giục thì có khi cô chẳng thèm dậy luôn..

" Đuợc rồi.. đuợc rồi... Tôi đi làm nhiệm vụ là đuợc chứ gì.."

Ninh Vũ khó khăn đuợc một giấc ngon đến vậy nên cũng không chấp nhất YY sảng khoái đồng ý... Làm YY hạnh phúc đến rung lên rung xuống .

[ Ninh gia. Đây là kịch bản..]

Một câu chuyện hiện lên trong đầu cô.. đây là một tiểu thuyết cổ đại tên là " Đông Cung thái tử sủng phi " Nôi dung nói về vị thái tử nhà Tùy tên là Thương Quan Tề.. hắn ta là con của hoàng hậu vì vậy sinh ra đã là thái tử... Đuợc cưng chiều từ nhỏ nên rất tùy hứng.. Trong ngày hội hoa đăng tại kinh thành hắn gặp một nữ tử liễu yếu đào tơ. Chính là nữ chính.. cô ta chỉ là một dân nữ bình thường tên Lạc Uyển Nhu.. nhưng vì gương mặt xinh đẹp đã làm Thái tử mê đắm mà đưa về Đông Cung.. hắn còn định lập nàng ta làm Thái tử phi nhưng vì chỉ là một dân nữ không quyền không thế tất nhiên là bị hoàng thượng hoàng hậu phản đối kịch liệt.. thậm chí chọn luôn một tiểu thư nhà Thừa tướng để làm Thái tử phi.. ngày cử hành hôn lễ.. hắn ta một cửa rước hai tân nương tử.. sau đó đi đến chỗ Lạc Uyển Nhu bỏ mặc chính phi cô đơn một phòng.. từ đó về sau Thượng Quan Tề ngày ngày mua vui cùng Lạc Uyển Nhu.. Thái tử phi cứ vậy u uất mà chết đi... Hôm nàng ấy mất cũng là hôm Lạc Uyển Nhu sinh con.. thái tử ở bên đó canh trừng.. đến cả lần gặp mặt cuối cùng cũng không có... Mà sau này hai người bọn họ vì tổ chức cuộc đi săn thành công có công lao.. Lạc Uyển Nhu thể hiện tài năng xuất chúng đuợc Lão tướng quân thu nhận làm nghĩa nữ.. danh chính ngôn thuận lên làm Thái tử phi.."

" Thượng Quan Tề này cũng quá cặn bã đi.. Tức chết tôi rồi.. a vị thái tử phi kia nữa sao mà ngốc quả vậy.. người ta chọc cô tức chết cô còn đi bênh vực họ..bla bla.."

YY không ngờ là phản ứng của Ninh gia lại lớn như vậy... Không kịp cắt liên lạc.. tất cả những câu chửi tinh mĩ cứ thế tuồn vào..kho từ ngữ của YY đã đuợc dồi dào hơn trước e nờ lần..

[ Ninh gia đến bây giờ YY mới biết cô có thể chửi đuợc thành một bài văn hoàn mĩ như vậy..]

" Tôi tức quá mà.. đọc xong còn nghẹn một cục đây.. vẫn

còn muốn chửi tiếp nhưng hình như bị mất giọng rồi.."

[ Cô đó... Giữ giọng chút nữa chửi tiếp bây giờ hãy xem thân phận của mình và nam thứ đi..]

YY sợ sau khi cô xem xong sẽ có xu hướng bùng nổ..

Cắt dứt liên hệ..

Nam thứ mà cô công lược tên Hứa Tinh Huyền.. một đại tướng quân đuợc xưng là chiến thần của đại Tùy.. Chỉ 27 tuổi đã vang danh thiên hạ.. trở thành nhất phẩm đại tướng quân.. hắn còn là huynh đệ kết bái với đương kim hoàng thượng.. tuy nhiên hắn vì chinh chiến mà phải rời xa thanh mai trúc mã của mình.. cũng chính là nữ chính... Đến lúc hắn khải hoàn trở về cảnh còn người mất.. với sát khí quá nặng trên người không một ai nguyện ý gả cho hắn.. Hứa Tinh Huyền càng không có ý định lập thê... từ đó hắn sống cô độc đến già..

" Không khỏi quá uổng công đi.. Nam thứ anh xem.. tội gì mà phải ở vậy cả đời.. chỉ vì nữ chính?? Không đáng chút nào a.. sao lại cứ bị hào quang nam nữ chính dính vào nhể.. mà nhân vật phụ bị dính vào thề là 100% xui xẻo.."

Ninh Vũ đọc tiếp thân phận của mình.. tên Ninh Vũ.. cái này thì biết rồi.. con gái nhà Thừa tướng... Cùng một nhà với thái tử phi kia.. tình nguyện theo lệnh của hoàng thượng gả vào đông cung làm Thái tử phi..

Ặc.. hãy cho là tôi đọc nhầm đi.. cô không muốn hít chung bầu không khí với đôi tra nam tiện nữ kia.. nữ chủ nam chủ gì chứ.. tất cả đều là cặn bã..

" YY.. em ra đâyyyyyyyyy "

Nhất gia cô chơi khăm thế hại chết nhau rồi.. YY trong lòng là bão to sóng lớn..

[ Ninh gia đừng gọi nữa.. sóng âm quá lớn đau hết cả tai YY rồi..]

" Em thì có tai sao.. còn nữa nói xem.. chuyện này là như thế nào.. sao lại cho tôi cái thân phận này.. làm Thái tử phi.. moá tôi sợ vừa nhìn thấy thái tử thì sẽ không kiềm đuợc bóp chết hắn ta mất.. sau đó mang tội hành thích hoàng thất.. cuối cùng là để một tay Hứa Tinh Huyền chém luôn cái đầu để làm bóng.."

[.....] Ninh gia trí tưởng tượng của người sao có thể phong phú đến vậy.. chỉ e là tác giả của truyện này còn kém cô một bậc đó.. muốn quỳ xuống lạy vài cái..

[ Ninh gia cô an tâm là sẽ không có chuyện đó sảy ra.. còn nữa là ở thế giới trước cô chả bảo là học cách ngược người ta sao?? Giờ cô cứ dùng trên người Thượng Quan Tề là đuợc.. sau khi chơi đủ rồi thì đi công lược nam thứ..]

" Cái này đuợc đấy.. YY tôi không ngờ có ngày em lại thông minh như vậy.."

[ ...] Nó lúc nào cũng thông minh mà.. kí chủ mắt cận không thấy hả.. để YY cắt kính cho cô..

[ Vậy nên Ninh gia cô có thể đi đuợc rồi..]

" Đây là đuổi tôi sao??"

[ Nào có.. oan uổng quá..]

" Thôi không nói nữa em có thể truyền tống rồi.."

[ Khởi động truyền tống..]

Ể lần này không bị đau đầu.. quá vi diệu đi...

[ Hoàn thành..]




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện