Thế giới này nam chủ là Thiệu Bảo Thiên, tổng tài của tập đoàn Thiệu gia giữ vị trí đứng đầu trong sản xuất đồ dùng điện tử. Hắn bị ba mẹ ép cưới Vũ Hàm Thư, người hắn chỉ đơn thuần xem như em gái, để có được trợ giúp từ gia tộc của Hàm Thư. Cuộc hôn nhân không có tình yêu làm hắn buồn chán, thậm chú là bực tức. Sau đó, hắn gặp được tình yêu của đời mình là Lâm Noãn. Cô gái thiện lương, chưa dính bụi bẩn trần gian làm hắn chú ý. Lâm Noãn vì muốn kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ mà bán thân cho hắn. Rồi hai người diễn vở kịch ngược luyến tình thâm.
Lại nói về Hàm Thư cô là nữ phụ của thế giới này. Đương nhiên là người yêu nam chủ đến mất hết lí trí, khi cô biết hắn yêu Lâm Noãn liền dùng đủ mọi thủ đoạn chia tách hai người. Từ de dọa, mắng chửi đến thuê người giết hại đều dùng qua, nhưng chỉ giúp nam nữ chủ yêu nhau hơn. Cuối cùng cô bị nam chủ bắt ép kí đơn ly hôn, rồi bị người ta bắt cóc về hãm hiếp đến chết.
Mị Tuyền xoa xoa trán, thở dài. "Tôi chính là 'Vũ Hàm Thư' phải không?"
[Phải. Tâm nguyện của cô ấy là muốn có được cuộc sống hạnh phúc không cần theo đuổi thứ tình yêu không thuộc về mình.]
Mị Tuyền gật gật đầu như đã hiểu, bước xuống giường. Cô đi vào nhà vệ sinh nhìn vào gương. Khuôn mặt diễm lệ, sắc sảo, đẹp đến mê người. Khác hẳn với khuôn mặt của Mị Tuyền làm cô không thích ứng ngay được. Thân hình của Hàm Thư đúng chuẩn chữ S, đường cong mềm mại tôn lên vòng một đẫy đà.
Mị Tuyền đưa tay vuốt theo đường cong của cơ thể. Quyến rũ, mị hoặc đúng chuẩn của nữ phụ. Cũng may tính cách thường ngày của nguyên chủ khá giống với cô. Đỡ phải diễn! Mị Tuyền nở nụ cười đắc chí.
"Hiện giờ tới đâu ở trong cốt truyện rồi hệ thống?" Mị Tuyền vừa hỏi hệ thống vừa rửa mặt.
[Vì là thế giới đầu tiên nên tiến vào lúc kịch tình vừa mới bắt đầu. Chủ nhân đừng lo lắng. Hiện giờ cô vừa phát hiện được nam chủ có tình nhân bên ngoài, sau khi cãi nhau với hắn liền chạy đi.]
"Cảm ơn." Mị Tuyền sửa soạn xong liền đi xuống dưới lầu. Dì Vương thấy cô xuống liền đem bữa sáng bày ra cho cô. Lịch sự cảm ơn một tiếng, Mị Tuyền bắt đầu ăn sáng.
"Cậu chủ tối hôm qua không về, người có cần đem đồ ăn sáng đến công ty cho cậu ấy không?" Dì Vương khẽ hỏi, bà làm giúp việc ở đây cũng nhiều năm rồi. Nên rất quen thuộc với thói quen của hai người.
Việc cô chủ yêu cậu chủ nhiều như thế nào bà đều biết chỉ là cậu chủ đều không có tiếp nhận cô chủ. Là phụ nữ nên bà rất đồng cảm với cô. Mị Tuyền hơi nghi hoặc nhìn vào dì Vương, người đang dùng ánh mắt thương tiếc nhìn mình.
"Không cần. Anh ấy không phải trẻ con." Hẳn là hắn sẽ ăn ở chỗ tiểu tình nhân của hắn đi.
Bình thường Hàm Thư luôn lo lắng cho hắn phải làm việc vất vả nên luôn chuẩn bị đồ ăn đem đến cho hắn. Nhưng Mị Tuyền thì không rảnh, cô còn phải chuẩn bị đơn ly hôn.
Ăn xong bữa sáng, Mị Tuyền thay bộ váy màu tím nhạt, trang điểm nhẹ liền ra ngoài. Cô liên lạc đến Jackie luật sư riêng của gia đình cô từ trước. Tuy hiện giờ gia đình cô đều chuyển sang định cư bên nước ngoài nhưng anh ta vẫn làm việc cho nhà cô ở đây.
Mị Tuyền hẹn anh ta ở quán cà phê nhỏ, không quá lâu anh ta đã đến.
"Xin lỗi! Tôi đến trễ thưa tiểu thư!" Giọng nói mang theo sự áy náy vang lên. Jackie mang vẻ mặt hối lỗi hơi cười cười nhìn Mị Tuyền. "Không có gì. Là do tôi đến sớm thôi!" Mị Tuyền đưa mắt nhìn người đàn ông phía trước. Khuôn mặt dễ nhìn, nhu hòa, dáng người cao ráo, lại gầy, làn da trắng được bảo dưỡng như một cô gái. Cũng thuộc loại mĩ nam nha!
[Chủ nhân, hắn ta là trai thẳng, tôi đảm bảo.] Hệ thống đột nhiên vang lên trong đầu cô.
"Tôi biết rồi! Tại anh ta giống 'thụ' quá chứ bộ." Mị Tuyền chưa từ bỏ việc anh ta là trai cong, thầm nói với hệ thống.
"Tiểu thư!" Jackie thấy cô ngẩn người liền gọi cô.
"Vâng?" Mị Tuyền hơi giật mình, nhìn anh ta.
"Cô cần tôi làm việc