Cung Sapphire nguy nga tráng lệ, muôn nơi đều xuất hiện những họa tiết trạm trổ hoàng kim, đá cẩm thạch màu xanh, bức họa cổ điển cùng vô vàn đóa hoa tuyệt đẹp, tạo nên một chốn hoàng cung lộng lẫy tựa miền cổ tích xinh đẹp.
Trong thư viện, giữa các kệ tầng giá sách cao lớn, ẩn hiện bóng hình yểu điệu của một nàng thiếu nữ tuyệt sắc.
Tay còn đang cầm một quyển sách mới rút khỏi giá đỡ.
Nàng nghiêng đầu, làn tóc đen bóng bóng mượt mềm mại lay động theo từng động tác.
Mi dài cong vút khẽ run, đôi đồng tử mang sắc xanh đậm sâu thẳm tựa sắc màu huyền bí nơi đáy biển dần ánh lên tia cười.
Nàng nhìn cô thị nữ đang cúi đầu trước mặt mình, môi mọng hé mở.
"Alice, Bệ hạ đã gửi cho ta một món quà bí mật sao?"
"Dạ vâng thưa lệnh bà, món quà đó hiện được đặt ở thư phòng ạ."
"Thế để ta ra gặp chàng."
Gập quyển sách trong tay, giọng điệu của nàng Elizabeth nhuốm vẻ vui mừng.
Đã lâu rồi nàng chưa gặp Bệ hạ, nàng nhớ hắn lắm.
Thế nhưng trong tức khắc, sự vui mừng trên gương mặt nàng phai nhạt hẳn đi, bởi vì Alice tiếp tục khổ sở cúi đầu.
"Thưa lệnh bà, Bệ hạ không có tới ạ.
Người đem lễ vật tới là thị nữ trưởng của cung Ruby.
Bà ấy đang ở đợi Người ngoài kia ạ."
"Ừ." Elizabeth gật đầu có lệ.
Mơ mộng ái tình trên mặt biến hóa lãnh đạm.
Nàng gập quyển sách trong tay lại, cao quý đứng dậy: "Để ta ra xem lễ vật là gì."
Trong thư phòng Hoàng Hậu, trưởng thị nữ không kiêu ngạo không siểm nịnh đem một cái lồng nhỏ dâng cho Elizabeth: "Lệnh bà, này là quà cống của sứ thần Hormie và Bệ hạ muốn gửi tặng ngài ạ."
Lồng nhỏ tinh xảo hoàng kim trạm chổ hoa văn cung đình.
Đáy lồng lót một lớp đệm nhung màu đỏ sang quý.
Giữa lớp đệm nhung ấy có một cục lông nhỏ nhỏ bông bông trắng trắng mềm mềm.
Elizabeth tròn mắt.
Ngay khi thị nữ trưởng cho rằng Hoàng Hậu sẽ tỏ ra không hài lòng với món quà này, nhưng vì sự ái mộ của Người dành cho Đức Vua, người sẽ cố nhận.
Ai dè Elizabeth lại vui vẻ nhoẻn miệng cười, nàng mở lồng, bàn tay nõn nà vươn đến, cưng chiều vuốt ve lấy cục lông trắng kia.
"Thật là một bé con dễ thương!"
"Thưa..." Thị nữ trưởng cung kính cúi đầu: "Hoàng Hậu thích nó, quả là một điều may mắn với chú chó này ạ."
Hoàn thành bổn phận, bà ta liền lễ phép xin rời đi.
"Alice, đem chiếc lồng của bé con cưng này mang vào phòng ngủ của ta." Elizabeth ngọt ngào cưng nựng bé chó nhỏ lông trắng trong tay, dịu dàng nhìn nó, này là một chú chó non thập phần đáng yêu: "Ngươi là món quà chàng ấy ban cho ta."
Đoạn, nàng cúi đầu, cọ cọ má mình lên đầu nhỏ đầy lông của nó: "Bully, ta sẽ gọi ngươi là Bully.
Ngươi là bé cưng của ta."
Alice đã bước tới phòng ngủ sắp xếp mọi thứ mà Hoàng Hậu ra lệnh.
Gian phòng trang hoàng nay chỉ còn mình Elizabeth và con chó mới của nàng.
Ngoài mặt Elizabeth tỏ ra đang thân mật với chú chó này vậy thôi.
Chứ thực ra sâu trong nội tâm nàng đang âm thầm đặt một câu hỏi.
"Đây thực sự là anh trai ta sao? Sao có vẻ ngốc ngốc thế?" Nha, tuy ngốc nhưng cũng thật dễ thương.
Sầu tím thiệp hồng thở dài ba lượt, Ba Bá đáp lời Elizabeth, hay cũng có thể hiểu là Elizabeth chính là Linh Vân: "Anh trai cô tuy là người nhưng trí tuệ hiện hơi bị hạn chế bởi đầu óc của một con chó."
"Không sao." Linh Vân tủm tỉm cong cong khóe môi.
Nàng nhìn chú chó, ánh mắt kì lạ của nó cũng thực buồn cười quá đi, nom không giống ánh mắt của chó non mới sinh.
Nàng vuốt đầu chó: "Ngu đi mới tốt.
Nếu anh không ngu thì quả là uổng công ta yểm lời nguyền lên người anh."
Dưới cái nhìn táo tợn bất mãn của chú chó, Linh Vân bế nó lên, tới hành lang để tìm đường về phòng ngủ.
Cũng may nam phụ hiện tại trạng thái chiến đấu bằng không.
Chứ nếu không nàng cũng chẳng dại dột gì ôm chàng ta lên đâu.
Có câu gì ấy nhỉ? Bế chó dễ bị chó cắn mà, ha ha.
...
Thế giới này cũng là dựa theo một quyển truyện mà hình thành.
Tác phẩm thuộc thể loại chuyển sinh, giả tưởng, lãng mạn, ngôn tình.
Ừm...và Kế Hậu nương nương cảm thấy cách đặt tên truyện của mỗi tác giả đều quá đỗi đầu đất thì phải.
"Sống lại trở thành Hoàng Hậu", tác giả của tập tiểu thuyết này hẳn chẳng phải suy nghĩ gì