Tô Duẫn Yên không cẩn thận nghe lời nàng ta nói, nhìn nhìn vách tường bên trái, trong lòng nghĩ đây chính là tửu lầu của An Tây hầu, lời đồn này không nên truyền tới nơi này a.
Bồn Cảnh lo lắng không thôi, “Tiểu thư, chúng ta về nhà trước gia đi.
”Tô Duẫn Yên trong lòng suy nghĩ, Bồn Cảnh đỡ đứng dậy, còn chưa đi hai bước, lại nghe phía sau hét thảm một tiếng, chỉ thấy Lâm Dục té ngã trên đất, khuôn mặt nhỏ trắng bệch, môi sắc đều trắng, trên trán tràn đầy mồ hôi lạnh, vừa thấy liền biết, lần này là thật bị ngã.
Thật sự là kẻ tàn nhẫn!Tô Duẫn Yên đưa lưng về phía đó, cũng không biết Lâm Dục như thế nào ngã.
Chuẩn bị vú già cõng Lâm Dục sợ tới mức nhanh chóng quỳ xuống thỉnh tội.
Lâm Dục sắc mặt trắng bệch, còn không quên vì vú già nói chuyện, “Tỷ tỷ, không liên qu đến bà ấy, là ta không ổn định thân mình.
”Tô Duẫn Yên biết tính tình nàng ta, cũng không cho rằng sẽ cùng vú già có quan hệ.
Lâm Dục rõ ràng chính là nghe xong câu cô nói muốn báo cho Lâm phu nhân tìm đại phu kia nói mới thật sự ngã.
Phải biết rằng, nếu là Tô Duẫn Yên tìm người đưa Lâm Dục bị thương trở về, mà