Nhưng con dao trước khi chạm vào Hạ Hạ đã dừng lại, Trần Tử Hàn nhíu mày.
Người phụ nữ này trước đây hắn chưa từng gặp một lần nào nhưng tâm trí hắn lại kêu gào rằng khi con dao này hạ xuống thì hắn nhất định sẽ hối hận.
Tuy rằng Hạ Hạ không hiểu vì sao Trần Tử Hàn lại không ra tay hạ thủ, rõ ràng bản thân hắn có thể dễ dàng xử lí cô.
Tuy nhiên đều đó cũng không khiến Hạ Hạ bận tâm quá lâu, cô là người làm công kiếm tiền với nghề nguy hiểm này sớm đã quen cái gọi là lật người tình thế rồi.
Cô lật người đảo khách thành chủ không chỉ thành công lấy lại được con dao đã bị Trần Tử Hàn cướp trước đó.
Tình huống ngay lập tức đảo ngược, Hạ Hạ kè sát dao vào cổ Trần Tử Hàn.
Bây giờ chỉ cần cô nặng tay thêm một chút, thì tính mạng của Trần Tử Hàn tuyệt đối không thể sống được.
Nam nhân này đã nhìn thấy mặt cô, tuyệt đối không thể sống sót!
Hạ Hạ luôn đeo mặt nạ cô không muốn ai thấy gương mặt này của mình, chính cô cũng chẳng muốn thấy nó.
Khuôn mặt giả tạo ngụy trang thành một cô bé ngây thơ quan tâm chăm sóc cho anh hai của mình, cho dù bị người Hạ gia ức hiếp cũng chỉ dùng sự lãnh đạm không quan tâm để mà nhìn lại bọn họ.
Lòng Hạ Hạ thật sự mong muốn điều đó sao?
Cô đương nhiên không mong muốn nó rồi, bởi vậy nên cô đeo thêm một chiếc mặt nạ nó như nhân cách thứ hai của cô, lạnh lùng tàn nhẫn kẻ có thể sánh ngang với những sát nhân.
Cô chỉ vì mình không hề vì bất kể kẻ nào khác, chỉ cần không liên quan đến cô thì cô sẽ dùng sự thờ ơ để mà đối đãi cho dùng đứng trước mặt cô là một người sắp chết Hạ Hạ vẫn dùng sự thờ ơ lạnh lùng nhìn người đó như một kẻ không hề tồn tại.
Bởi thế cô không muốn để bất kì ai nhìn thấy gương mặt thật của mình, một gương mặt của một con sói đội lốt trong hình hài một con cừu vô hại.
Hạ Hạ đã từng giết người, hiển nhiên bây giờ đối với cô lấy tính mạng của Trần Tử Hàn dễ như trở bàn tay.
Chỉ là không hiểu vì sao như có gì đó mê hoặc tâm của Hạ Hạ, đối diện với ánh mắt trong veo không có một chút hoảng sợ mà ngược lại còn vô cùng tỉnh táo của Trần Tử Hàn thì cô lại không thể động tay.
Lúc nãy đánh nhau cơ bản cả hai người đều không ai đối mặt với đối phương, trực tiếp ra tay không một chút khinh nhường nào, nhưng bây giờ khi đè lên dùng dao uy hiếp nhau thì lại có cơ hội đối mắt trực tiếp.
Tay Hạ Hạ run lên, cô ném con dao sau đó lại chạy trốn ra khỏi thư phòng, ra khỏi biệt thự riêng của Trần Tử