Tình trạng sốt của Hàn Thiên Kỳ cũng hết vào buổi chiều.
Hắn mơ màng tỉnh dậy thì thấy mình đang nắm tay một người à không là một tang thi.
Hà Thiên Kỳ giơ tay muốn xoa ấn đường mình thì chạm đến một cái khăn, hắn lấy cái khăn xuống nhìn sang Hạ Hạ.
Khỏi cần nói cũng biết cô làm.
"Tại sao cô lại còn ở đây?" Hàn Thiên Kỳ vừa xoa ấn đường vừa hỏi Hạ Hạ.
Hạ Hạ nhướng mày nhìn cánh tay mình, Hàn Thiên Kỳ cũng theo tầm mắt cô nhìn đến thì thấy bàn tay của mình đang nắm chặt tay của người ta.
Khụ.
Tình trạng này có chút ngượng ngùng, Hàn Thiên Kỳ bỏ tay Hạ Hạ ra bước xuống giường như chưa có chuyện gì xảy ra, nhưng mà vừa bước xuống thì bỗng nhiên có một cơn chống mặt ập đến làm cho bước chân hắn có chút không vững sắp ngã đến nơi.
Cũng may Hạ Hạ phản ứng nhanh đỡ hắn kịp. Bởi vậy một thân mét tám như Hàn Thiên Kỳ lại dựa vào một thân mét sáu như Hạ Hạ.
Cô đỡ hắn đến giường, Hàn Thiên Kỳ còn chưa hiểu cô muốn gì thì Hạ Hạ đã lấy ra một quyển vở và một cây bút bắt đầu viết viết thứ gì trên đó.
"Tình trạng anh chưa khỏe nên nằm trên giường!"
Hạ Hạ còn đặc biệt tri kỷ viết luôn cả dấu chấm than trong câu.
Hàn Thiên Kỳ nhìn dòng chữ nhíu mày nhìn cô, hắn nói: "Cô gọi tôi là anh?!"
Hạ Hạ không biết vì sao Hàn Thiên Kỳ lại phản ứng như thế nhưng vẫn viết lên quyển vở: "Đúng vậy, không được à?"
Hàn Thiên Kỳ nhíu mày một tia phức tạp lướt qua mắt hắn: "Cô bị mất trí nhớ?!"
Hạ Hạ nhướng mày lại viết lên vở: "Đúng vậy! Làm sao? Lúc trước chúng ta có quen sao?"
Khoan, hình như có gì đó sai sai.
Hạ Hạ cẩn thận ngẫm nghĩ lại nguyên chủ họ Hàn, boss nhà cô cũng họ Hàn. Tên hai bọn họ lại na ná giống nhau.
Chẳng lẽ là chị em?!
Nhưng mà dù như vậy cũng không sao vì cô cũng chẳng phải nguyên chủ thật cho nên cũng không xem boss nhà cô thành em trai mình, cho nên mấy vụ này cô không để ý lắm.
Cùng lắm chỉ mắng nó hố cha thôi, nhưng mà bây giờ cũng chẳng có tâm trạng để mắng.
Thêm ba tháng trôi qua tình trạng của Hàn Thiên Kỳ càng ngày càng tệ phải ở lại căn cứ của nam nữ chủ để cùng những bác sĩ nơi này tìm cách chữa khỏi mặc dù cơ hội còn chưa đến mười phần trăm.
Hạ Hạ ngày đêm ở bên cạnh bồi hắn dù gì
tang thi cũng không cần ngủ bởi vậy cô không ngại thức đêm. Ngược lại với Hạ Hạ thì Hàn Thiên Kỳ càng ngày càng ngủ nhiều thậm chí có hôm hơn mười lăm tiếng đồng hồ.
Vừa thức dậy chỉ ăn miếng cháo thì lại ngủ tiếp, cứ như vậy mà kéo dài thêm một tháng.
Hai tháng nữa là lúc Hàn Thiên Kỳ sẽ không chịu nổi nữa thì Tiểu Hệ Hệ đã hoàn thành xong việc sửa chữa.
Hạ Hạ vừa kết nối với Tiểu Hệ Hệ được thì lập tức hỏi về phương pháp giúp Hàn Thiên Kỳ.
[Kí chủ thật sự nguyên nhân dẫn đến việc mà boss nhà kí chủ suy yếu đến như vậy là do dị năng của hắn]
Hạ Hạ không xác định hỏi lại: "Dị năng?!"
[Đúng vậy là dị năng dịch chuyển không gian là dị năng biến dị. Người sở hữu dị năng này chưa bao giờ sống qua một năm]
Hạ Hạ nghe vậy nhíu mày.
Dị năng mà đem lại cho dị năng giả khả năng bất lợi như vậy cũng có nữa sao?
Đúng thật là tiểu thuyết, cái gì cũng có thể xảy ra được.
"Có cách nào chữa được không? Cần bao nhiêu tích phân em cứ nói đi Tiểu Hệ Hệ."
Tiểu Hệ Hệ bỗng nhiên trở nên do dự: [Kí chủ... cái này...]
Hạ Hạ cũng đang rất gấp muốn biết cách chữa cho boss nhà mình nên khi nghe Tiểu Hệ Hệ nói như vậy cô không nhịn được hối hệ thống của mình: "Em cứ nói đi!"
[Kỳ thật kí chủ, trị cho boss nhà kí chủ hết không tốn tích phân. Thứ đó kí chủ đang giữ nó.]
Hạ Hạ ngạc nhiên.
Nếu nhớ không lầm thì cô từ khi vào thế giới này ngoài ở phòng thí nghiệm thì cũng đi theo boss nhà mình không hề lấy một thứ gì của thế giới này cả.
Bởi vậy cô không nhớ rốt cuộc mình đang giữ thứ gì cả.
Không để cô suy nghĩ lâu, Tiểu Hệ Hệ cũng trả lời.
[Thứ đó chính là tinh thạch biến dị trên đầu kí chủ!]
Hạ Hạ trầm mặt.