Bỗng nhiên một tiếng nổ của súng vang lên, đồng chí vội vàng tiến về phía trước Lý Tử Dạ cũng muốn theo sau nhưng lại bị Hữu Phi kéo lại.
Hữu Phi nói: "Cậu không phải cảnh sát, chúng ta còn không có mặc áo chống đạn cậu lên đó chịu chết à?"
Lý Tử Dạ rút tay của mình lại nói với Hữu Phi: "Tôi mặc kệ, nếu còn chưa biết cô ấy đã được sơ tán đi thì tôi vẫn phải lên đó xem."
Hữu Phi hết cách.
Người ta nói khi yêu IQ sẽ giảm đúng thật không sai!
"Cho dù như vậy thì cậu cũng không thể trực tiếp lên như thế chúng ta ở xa quan sát trước đã, lúc nào có việc cần thì tiến lên."
Lý Tử Dạ nghe vậy thỏa hiệp cùng Hữu Phi đúng sang một bên chú ý đến tình hình bên đó.
Bọn khủng bố cuối cùng cũng cảm thấy trong đó không ổn nữa nên bắt đầu muốn dùng con tin để tẩu thoát.
Mục tiêu của bọn hắn là những bé gái vì nếu là trẻ con thì càng dễ sai xử không biết phản kháng có điều là hơi đau đầu vì tiếng khóc của chúng.
Trong phòng này học sinh đều là lớp một nên chúng cũng biết sợ, nhưng lại không dám khóc lớn chỉ bịt miệng mình nước mắt không ngừng rơi.
Tên khủng bố cầm đầu trong năm người bắn chỉ thiên một cái nói: "Một đứa đi theo tao, không được phép khóc nếu không thì đừng trách."
Hắn vừa bắn chỉ thiên cảnh cáo học sinh cũng đồng thời báo cho những tên cảnh xác đặc chủng chết tiệt đó biết bọn hắn không có chịu thua.
Chỉ cần bắt một con nhóc làm con tin sau đó khi thoát rồi thì giết con nhóc này như vậy sẽ ổn hết.
Kết hoạch của tên cầm đầu này có thể dùng hai từ hoàn mỹ để hình dung nhưng mà phải nói hai từ đáng tiếc với hắn.
Vì chủ nhiệm lớp này là Hạ Hạ!
Cô mới đầu không có ý định ra tay dù gì không phải lúc nào cô cũng rảnh rỗi thiện lương đi giúp người khác.
Nhưng mà đến mức đường bắt con tin này thì cô đã không ưa gì rồi, nhìn bộ dáng của bọn hắn chưa chắc gì sẽ tha cho đứa bé sau khi tẩu thoát.
Hạ Hạ nhíu mày cúi người nói nhỏ với bạn học nhỏ bên cạnh: "Em lén nói với các bạn nhỏ khác nhắm mắt lại đi."
Mặc dù rất sợ nhưng
bạn học nhỏ vẫn ngoan ngoãn nghe lời Hạ Hạ nói nhỏ cho bạn gần mình rồi truyền lời cho những bạn khác.
Năm tên khủng bố cũng chẳng nghĩ gì nhiều dù vì lúc đầu bọn nhóc này nín khóc cũng nhờ cô giáo của bọn nhóc nên chúng chỉ cho rằng Hạ Hạ lại an ủi học trò nhỏ của mình.
Một tên khủng bố nhìn Hạ Hạ rồi sau đó nói với đại ca mình: "Đại ca chúng ta lúc đầu chỉ lo mấy tên cảnh xác chết tiệt đó không nhìn kỹ cô giáo này bây giờ đệ mới để ý chúng ta gặp đúng hàng rồi."
Tên đại ca nghe vậy nhìn sang đánh giá Hạ Hạ từ đầu đến chân, Hạ Hạ mặc vô biểu tình nhưng hai tay dấu phía sau cũng bắt đầu hành động.
Tên đại ca ồ một tiếng nói: "Đúng thật là gặp hàng tốt! Đem theo cả cô ta tao xong rồi đến bọn bây."
Bốn tên đàn em đồng thanh nói: "Cảm ơn đại ca."
Khi một tên đàn em muốn tiến lên muốn trói Hạ Hạ thì bất ngờ bị Hạ Hạ đá một cú bay trúng luôn một tên khác.
Tên đại ca mắng: "Mẹ kiếp, bắn chết ả đàn bàn này cho tao."
Hai tên còn đứng vẫn lập tức nổ súng. Vì phía sau Hạ Hạ còn có học sinh cho nên bắn cô cũng đồng nghĩ bắn luôn học sinh nhỏ.
Ở bên ngoài sau khi nghe tiếng súng thì không còn nghe tiếng gì nữa, tất cả cảnh sát đặc chủng, Hữu Phi và Lý Tử Dạ đều biết bọn khủng bố bên trong muốn nói đem theo con tin tẩu thoát.
Bây giờ không có tiếng động chắc là đang chọn con tin.
Tình cảnh lúc này đúng thật là không tốt một chút nào!
Tất cả mọi người chỉ biết im lặng tập trung về phía phòng học 1-2 trong trường.