Cuối cùng thì cả tháng nghỉ hè của Thập Nhất đều trôi qua ở trên giường bệnh, đến máy tính cũng không được động vào.
Lúc cô được chính thức xuất viện thì cũng là lúc bắt đầu năm học thứ ba rồi.
Bên cạnh đó cô còn có thêm một người đồng hành cùng đến trường, đó là Hạ Dư.
Sau nhi cậu ta biết nhóm máu của mình, hiểu rõ việc nếu làm cầu thủ có thể xảy ra những tình huống nguy hiểm như thế nào.
Nên ông Hạ nói sẽ không xen vào quyết định lối đi tương lai của cậu nữa.
Và lựa chọn của Hạ Dư là từ bỏ ước mơ cầu thủ, theo học ngành quản trị kinh doanh như mong muốn của ông.
Lựa chọn này của cậu không làm Thập Nhất quá bất ngờ, không phải chỉ vì nhóm máu hiếm ấy mà còn bởi vì tâm tư của một người con.
Cô vẫn nhớ Hạ Dư đã nói với cô một câu như thế này: "Ông ấy có thể từ bỏ con gái cưng của mình vì em, thì việc từ bỏ ước mơ của em có là gì."
Cậu thanh niên mười tám tuổi này đã thật sự trưởng thành hơn rất nhiều rồi.
Hoặc cũng có thể là không…
"Hạ Dư, cậu đang làm gì vậy?"
Thập Nhất nhìn Hạ Dư đứng chắn giữa mình và Trí Thành, không chỉ vậy cậu ta còn không ngừng đẩy lùi hắn cách xa cô ra.
"Anh rể nói nhiệm vụ của em là không được để bất kỳ giống đực nào tiếp cận chị trong khoảng cách hai mét."
Anh rể?
Tên nhóc này… chỉ một vé đi xem trận đá bóng thôi mà nó đã bị Cố Tư Vũ mua luôn rồi.
Bốp… Thập Nhất đánh đầu nó một cái thật mạnh: "Về lớp học của cậu đi.
Buổi đầu tiên đã muốn đi muộn rồi hả?"
Tâm Đan ở bên cạnh cũng phải bật cười về hành động của cậu ta: "An Di, chỉ mới hai tháng hè mà cậu với thầy Cố tiến triển nhanh quá nhỉ?"
Không đúng, là tự tên đó chạy xoay vòng, còn cô thì vẫn đứng nguyên một chỗ.
"Còn cậu với Trí Thành thì sao?"
Một câu của Thập Nhất làm cả hai con người trở nên bối rối, còn đồng loạt lắc đầu nói không có gì.
Như thế này mới giống có gì đấy.
.
||||| Truyện đề cử: Husky Và Sư Tôn Mèo Trắng Của Hắn |||||
"Này, kính của cậu có tốt không?" Thập Nhất đổi hướng hỏi Trí Thành một câu không liên quan.
Hắn không hiểu nên chỉ lơ ngơ gật đầu.
"Vậy thì chuyển xuống đây ngồi đi."
Tâm Đan:!!!
Nữ chính lén lút kéo góc áo của Thập Nhất ra hiệu nhưng hoàn toàn không có tác dụng gì.
Trí Thành cứ thế dời xuống bàn cuối cùng ngồi ngay bên cạnh cô.
Tâm Đan phải tranh thủ lúc hắn đi vệ sinh giờ giải lao để nói chuyện lại với cô bạn của mình: "An Di, bọn tớ thật sự không có gì, cậu đừng có gán ghép lung tung nữa."
"Cậu không cần phản ứng dữ vậy đâu.
Tớ chỉ muốn ngồi gần người cung cấp nho cho mình thôi mà." Thập Nhất vừa nói vừa đút một quả nho vào miệng của mình.
Tâm Đan não nề với cái cớ cùi bắp này của cô: "Cậu thích nho đến vậy hả?"
"Ừm… ngon mà.
Ăn không?"
Nữ chính lập tức lắc đầu nguây nguẩy, thời gian qua Tâm Đan đã được cô đút ăn đến chán luôn rồi.
"Nhưng mà cậu có thấy hôm nay lớp mình khác gì không?"
Bình thường những ngày đầu tiên quay lại trường học như thế này không khí lớp học thường sẽ vô cùng nhộn nhịp và rôm rả nhưng hôm nay mọi thứ lại đặc biệt trầm hơn và… có chút kỳ lạ.
"Sẽ không phải vì tập đoàn Cố, Hạ đấu đá nhau nên đám fan nữ của thầy Cố lại đang tìm cách nhắm vào cậu chứ?"
Cho tiền bọn họ cũng không dám động tới cô, ít nhất là cho tới lúc Hạ thị thật sự rơi đài.
"Cậu không nhận ra hôm nay có ai vắng mặt hả?"
Nghe cô hỏi Tâm Đan mới nhận ra có một người đã qua hai tiết học nhưng vẫn chưa hề xuất hiện trong lớp, là Minh Viễn.
"An Di, cậu biết có chuyện gì hả?"
"Không.
Tớ chẳng biết gì cả."
Phải đến lúc có một bài đăng trên diễn đàn của trường thì Tâm Đan mới biết lý do tại sao Minh Viễn chưa đi học.
Những điều trên bài viết ấy đã khiến cô vô cùng kinh ngạc về người đã từng là nam thần ấm áp của mình.
Minh Viễn lộ clip sex, không chỉ với một người mà là rất nhiều người, thậm chí còn cả thể loại quan hệ tập thể.
Lý do hắn không thể đến trường là do lúc này hắn đang nằm trong bệnh viện vì một trận đánh trả thù của cô tiểu thư giàu có nào đó.
Còn công ty của gia đình hắn thì đang lao đao vì vi phạm hợp đồng với tập đoàn Hạ Thị.
Đối với những tin tức này, Thập