"Điện hạ, ngài là bởi vì đoàn người có vẻ giống quân đội Lagas này mà định tội phản quốc lên đầu thần sao?" Phara tròn mắt kinh ngạc nhìn Henry, ông ta giống như không thể tin tưởng những gì mình vừa nghe thấy.
Tất nhiên là sẽ chẳng có phạm nhân nào chịu ngoan ngoãn nhận tội ngay từ đầu.
Vì thế Henry không hề quan tâm đến nó, ra lệnh cho các thành viên đi lục soát dinh thự.
"Không chỉ đoàn quân ngươi lén lút nuôi dưỡng này mà còn có hành vi bí mật trao đổi thư từ ở biên giới Lagas.
Và hôm nay… ngươi đã cho thứ gì vào đồ ăn của bọn ta hả?"
Phara lập tức kêu lên một cách đầy oan uổng: "Thần chưa bao giờ có ý định phản quốc hay làm gián điệp cho Lagas.
Điện hạ, hiểu lầm, tất cả chỉ là hiểu lầm."
Nhưng những lời than vãn của lão ta đều bị mọi người đồng loạt làm ngơ.
Cho đến khi mấy thành viên đi lục soát đã quay trở lại.
Trên tay Oran là những bức thư với phong bao có hình huy hiệu của đất nước Lagas, chỉ là… vẻ mặt của cậu ta cùng người khác đều có chút kỳ lạ.
Oran đem chúng tới trước mặt Henry, khó khăn lên tiếng: "Thủ lĩnh, ngài tự xem đi."
Nội dung mấy phong thư ấy lại không hề liên quan đến những gì bọn họ đang nghĩ.
Bên trong đều là những lời tình cảm ướt át giữa Phara với một cô gái nào đó.
Henry nhíu mày hỏi Oran: "Có tìm thấy chất độc trong đồ ăn không?"
"Thủ lĩnh… Trong đồ ăn đúng là có chất lạ, nhưng đó là một loại thuốc bổ tốt cho cơ thể."
Lúc này, tiếng kêu oan của Phara càng trở nên lớn hơn: "Thần thật sự không phản quốc.
Điện hạ, những bức thư ấy là của thần dùng để liên lạc với người tình.
Thần biết rằng mối quan hệ giữa hai nước đang vô cùng căng thẳng, thân là phiên hầu tước lại có tình cảm với một cô gái Lagas sẽ khiến mọi người không thể chấp nhận nên mới phải lén lút trao đổi thư từ như vậy."
"Thần bởi vì muốn các anh hùng sớm ngày bình phục nên mới dặn dò đầu bếp cho thêm thuốc bổ vào trong đồ ăn.
Mà đoàn quân này…"
Phara lúc này đã nước mắt nước mũi tèm nhem: "Bọn họ không phải người Lagas mà chính là quân lính của thần, là người dân của Amanda."
Julia là người có tâm trạng nóng vội nhất, cô ta lớn tiếng phản bác lời của Phiên hầu tước: "Không thể nào, là quân lính của ông thì tại sao phải lén lút đến gặp mỗi đêm? Là người Amanda sao có ăn mặc như vậy."
"Thưa điện hạ, bởi vì nơi đây giáp ranh với Lagas.
Khi xảy ra chiến tranh nó chắc chắn sẽ là nơi bị tấn công đầu tiên.
Mục đích của thần là bồi dưỡng một đội quân giống với quân lính Lagas nhất, về cả giọng nói, đi đứng hay hình thức bên ngoài.
Đó là một trong những kế sách mà thần đã nghĩ ra để có thể gây rối loạn và bảo toàn quân lính khi bị đột kích.
Nếu ngài không tin có thể đích thân kiểm tra danh tính từng người.
Điện hạ… thần thật sự bị oan."
Tiếp nối Phara là toàn bộ quân lính ấy cũng bắt đầu quỳ xuống kêu oan.
Giọng nói của bọn họ mang âm vực người Amanda là không thể nhầm lẫn.
Mặc dù vẫn chưa điều tra nhân khẩu, nhưng sau những gì đã xảy ra thì Henry đoán rằng, mình thật sự đã nghi oan cho phiên hầu tước này rồi.
Phara quỳ sụp xuống đất, ở một nơi mà không ai có thể trông thấy, ánh mắt ông ta ánh lên từng tia gian xảo và chiến thắng.
Nhìn thấy tình cảnh quay ngoắt 180 độ, Leon nhìn sang Alice đang đứng bên cạnh: "Chị gái tảo biển, những việc này có liên quan đến chị phải không?"
Lời dặn dò lúc ấy của cô không phải vì sợ hắn làm cho kế hoạch thất bại, không bắt được gián điệp.
Mà chính là để có thể khiến cho tên Phara này thoát tội?
Thập Nhất nhìn qua Leon, rất thản nhiên phủ nhận: "Không có."
Leon hoàn toàn không tin câu trả lời này một chút nào.
Hơn ai hết, hắn biết rõ nhất việc ông ta có phản quốc hay không.
Việc này không thể nào không liên quan đến cô.
Thập Nhất mặc kệ ánh mắt nghi ngờ của