Thập Nhất đúng là không thể đánh lại nam chính, nhưng xử lý một boss phản diện thì cô vẫn có khả năng.
Vì vậy mà ai đó mang theo tư tưởng muốn bắt cô về, lại đang bị đè ra mặt đất đánh một trận tơi bời hoa lá.
"Sao hả? Ngươi ra tay với ta trước, bây giờ lại bày ra bộ mặt ủy khuất cho ai xem?"
Chàng trai mới nãy còn hầm hố như muốn ăn tươi nuốt sống người ta, vậy mà bây giờ lại co một góc ôm đầu gối nhìn cô với bộ dạng đầu xù tóc rối.
"Hừ… em tưởng ta đánh không lại em ư? Là ta không thể làm em bị thương mà thôi."
Leon có ý định bắt cô đi, nhưng bởi vì sự phản kháng kịch liệt của cô, mà hắn thì không dám tung ra sát chiêu.
Còn cô gái này thì sao? Mỗi một chiêu đều mang theo toàn bộ sức mạnh.
Cô đây là muốn đánh chết hắn luôn đúng không?
"Không phải ngươi vẫn chưa chết à?"
Leon tức giận đứng dậy, chỉ nhìn cô một cái rồi bỏ đi, ý tứ trong đôi mắt hắn chính là "Chờ đấy".
Boss phản diện này chắc chắn vẫn không buông bỏ việc bắt cô lại.
Thập Nhất mặc kệ chàng trai bỏ đi đâu, xoay người trở lại tham gia vào trận chiến, nhiệm vụ chưa có xong đâu.
Hệ thống Đại Thần phải ngoi lên hỏi cô vì những lời nói khó hiểu vừa nãy:
[Ký chủ, chuyện cô nói với Leon là sao thế? Ta thấy hắn chỉ suốt ngày lẽo đẽo theo cô thôi mà.]
[Ngốc như ngươi thì biết cái gì?]
[Này… ta ngốc chỗ nào hả?] Đại Thần như gào lên.
[Được.
Không ngốc.
Thế giới nào ngươi cũng chỉ tỏ ra bênh vực một người nào rất rõ ràng cho ta xem thôi.]
Hệ thống lập tức lắp bắp: [Ta… ta như vậy hồi nào hả?]
Thập Nhất chém phăng một tên thổ phỉ vừa xuất hiện trước mặt.
Xung quanh cô, mỗi một anh hùng đều đang phải đấu với cả trăm người.
Tình thế vô cùng hỗn loạn.
[Yên tâm, ta sẽ không hỏi cái người luôn đi theo ta qua từng thế giới ấy là ai đâu.]
Một câu nói của Thập Nhất thành công làm hệ thống run rẩy:
[Cô… cô biết từ khi nào?]
Nói nó ngốc nó còn không chịu nhận cơ, sờ sờ trước mặt kiểu đấy thì không nhận ra thế méo nào được.
[À… vậy ta cũng sẽ giả vờ như không biết việc tên đó đến cùng thế giới với ta nữa nhé?]
[Sao ngươi biết nhiều vậy hả???]
Đại Thần giống như hét lên, làm đầu Thập Nhất suýt nữa đã nổ tung luôn.
Nếu cô nói thêm việc mình nhận ra qua mỗi một thế giới thì tên đó dường như sẽ càng thông minh hơn.
Cô tin rằng việc mình làm nhiệm vụ có liên quan trực tiếp đến hắn thì nó sẽ hét lớn cỡ nào nữa đây?
Thôi… vẫn là nên bảo toàn cái đầu của cô.
[Ngươi phải đổi tên thành Đại Ngốc đi.]
Đại… Đại Ngốc?
Hệ thống nghe hai chữ đại ngốc liền muốn nổi giận:
[Ta không ngốc, ngươi… không… cả nhà ngươi mới là đại ngốc.]
Động tác chém người của Thập Nhất hơi chậm lại, ánh mắt như đang nghĩ về điều gì đó.
Không biết nghĩ đến chuyện gì mà ánh sáng của nó tối xuống, có chút âm u khó dò.
[Ngươi nói đúng rồi đấy.
Cả nhà ta đều là đại ngốc.]
Đại Thần: Cô ta công nhận như thế thì nó còn mắng tiếp kiểu gì?
Bàn tay cầm kiếm của Thập Nhất lại tiếp tục đưa về phía trước, mỗi một kiếm chém xuống, liền sẽ có một người mất mạng.
Không hiểu sao, Đại Thần cảm thấy, bóng lưng của cô gái này đột nhiên trở nên thật nặng nề và u ám.
Cô ta đây là bị câu mắng của nó kích thích sao? Không phải do cô ta mắng nó trước à?
Động tác của Thập Nhất chưa bao giờ dừng lại, máu bắn lên người cô đã thấm đẫm cả một vạt áo.
Những thành viên anh hùng khác đều tránh vị trí yếu hại, mục tiêu của bọn họ là làm chúng bị thương, bắt về làm tù binh, rồi đem đi lao đày.
Nhưng riêng Thập Nhất lại luôn chọn vị trí sát hiểm, một phát chết ngay.
Hình ảnh này của cô nhanh chóng đập vào mắt một người gần đó, là nam chính Henry.
Hắn chạy đến nhắc nhở Thập Nhất nhưng nhận lại là một câu hỏi của cô: "Giết luôn không phải sẽ đỡ tốn tiền thuốc sao?"
Ánh mắt cô gái lúc này khiến Henry vô cùng hoang mang, nó là một đôi mắt tĩnh lặng, giống như những gì cô vừa nói là suy nghĩ chân thật của chính cô.
"Alice… mặc dù bọn họ là tội phạm nhưng cũng là con người, cần được đưa về xét xử và nhận lấy tội trạng.
Bọn họ sẽ giả giá bằng hành động, không phải là tính mạng."
Những lời nói này lại được nói ra trong thời đại đầy rẫy thù địch và trận chiến hỗn loạn thế này thì Thập Nhất thấy thật nực cười đó.
Không phải sau này chính hắn cũng sẽ dẫn quân đi giết rất nhiều người để lập ra hòa bình sao?
Hắn giết người thì được, mà cô thì không hả?
Ừm… hắn là nhân vật chính mà.
Phải được thôi.
"Vậy ta không giết nữa." Thập Nhất xoay lưng, kiếm một chỗ ngồi xuống.
Nhìn hành động này của cô, Henry cạn lời không biết nói sao, nhưng tình hình bây giờ không phải là lúc để nói chuyện