"Cô là người báo cảnh sát đúng không?"
Đứng đối diện Thập Nhất lúc này là một người cảnh sát, bên cạnh còn có đám phóng viên đang tức giận nhìn cô.
"Đúng vậy, đám đàn ông phụ nữ này có hành vi quấy rối tình dục với chúng tôi.
Bọn họ đột nhiên xuất hiện vây quanh hai cô gái yếu đuối như chúng tôi rồi chặn đường không cho đi."
"Chúng tôi là phóng viên đang lấy tin tức, cái gì mà quấy rối tình dục chứ?"
Một người đàn ông nhanh chóng phản bác lại lời của Thập Nhất, đám người còn lại cũng xôn xao ồn ào khiến cho viên cảnh sát phải quát lên:
"Trật tự, từng người một nói thôi."
Cảnh sát nhìn qua đống đạo cụ đã biết bọn họ thật sự là phóng viên.
Mỗi người còn đưa ra thẻ nhân viên tại đài truyền hình để chứng minh thân phận.
"Ai nói là phóng viên thì không có hành vi quấy rối người khác.
Xin hỏi anh cảnh sát đây, hành vi động chạm đến thân thể người khác mà không được cho phép và phát ngôn những lời nói ảnh hưởng danh dự và nhân phẩm của tôi thì có phải là quấy rối tình dục hay không?"
"Phải."
Nhận được khẳng định của cảnh sát Thập Nhất nhanh chóng chỉ vào một cô gái trong đám phóng viên và muốn xem video của cô ta.
Khi đoạn video được phát lên, đám phóng viên đều rất tự tin việc cô ta vu oan bọn họ sẽ bị lộ tẩy nhưng những lời nói sau đó của Thập Nhất lại khiến bọn họ đen mặt.
"Ông ta có hành vi sàm sỡ trực tiếp đối với trợ lý của tôi.
Người này, người này cũng có hành vi bạo lực chèn ép với thân thể cô ấy."
Bởi vì góc quay từ trên cao nên bàn tay của người đàn ông vốn chạm vào bả vai phải của trợ lý, nhưng bây giờ càng trông giống như là đặt trên ngực.
"Những chiếc micro này còn được dí sát vào mặt tôi như vậy, đây chính là dụng cụ bọn họ quấy rối tôi.
Ngoài ra những câu hỏi của bọn họ cũng trực tiếp ảnh hưởng đến danh dự và nhân phẩm của tôi."
Ngay khi Thập Nhất nói xong cô còn dùng kỹ thuật biểu diễn của mình ra vẻ bị tổn thương, còn cô bé trợ lý thì ôm ngực sợ hãi.
Tiểu Mễ liên tục lắc đầu nói tắt video đi, cô không muốn xem lại mấy hình ảnh này nữa.
Gương mặt ủy khuất như sắp khóc.
Đám phóng viên nhanh chóng lên tiếng biện minh:
"Những lời nói của bọn tôi đều là câu hỏi mà không phải khẳng định.
Nếu không có cô chỉ cần phủ nhận.
Đây là công việc của chúng tôi.
Ngài cảnh sát, anh nên xem thêm các video khác sẽ thấy được mỗi góc quay lại khác."
Viên cảnh sát nhìn cô bé trợ lý đang sợ hãi như vậy thì nói không cần xem thêm nữa.
Anh ta không ngốc, thừa biết là cô diễn viên này đang làm quá sự việc lên.
Những lời cô gái này nói đều rất thuyết phục người nghe nhưng chỉ đối với người ngoài nghề như đám phóng viên này mà thôi.
Tuy vậy anh cũng không ưa nhìn đám phóng viên hênh hoang này.
Vốn dĩ giữa ngành nghề cảnh sát và phóng viên đã có rất nhiều mâu thuẫn rồi.
"Hành vi chạm vào ngực và thân thể cô trợ lý đây tôi đã thấy rõ.
Tuy nhiên đây chỉ là mâu thuẫn giữa hai bên, mọi người muốn tự giải quyết hay về đồn."
Nghe tới đồn cảnh sát đám phóng viên đều tái mặt.
Còn Thập Nhất tất nhiên cũng không dám về đồn, nhưng cô vẫn ra vẻ bản thân phải chịu thiệt thòi:
"Tôi chỉ là diễn viên nhỏ, nào dám đối đầu với phóng viên.
Chỉ mong mọi người lần sau có đến phỏng vấn thì hãy cư xử đúng mực."
Đám phóng viên: Cô ta có còn nhớ cô ta là người gọi cảnh sát không vậy.
Lúc Văn Tề chạy đến liền nhìn thấy Thập Nhất đang nhởn nhơ ăn trái cây và xem phim.
"Nghiên Nhi, cô có biết cô gây ra họa gì rồi không hả?"
Khắp các mặt báo bây giờ đều là tin tức về hình ảnh Thập Nhất ở trường quay xấu tính với nhân viên đoàn làm phim, vô lễ với tiền bối và đặc biệt là vụ tai nạn làm người đàn ông bị gãy chân kia.
"Rốt cuộc thì tại sao cô lại đi gây thù chuốc oán với phóng viên như vậy? Cô có biết một khi trở thành mục tiêu của bọn họ thì từng tấc đất về cô đều sẽ được đào hết lên không hả?"
"Chỉ là mấy tin lá cải không bằng chứng, tôi không sợ."
Văn Tề trợn mắt, còn không sợ, bây giờ tất cả