Lâm Hinh nhìn gương mặt đang hồng lên của cô gái, cô đưa tay lên muốn chạm vào trán đối phương nhưng Thập Nhất đã nhanh nhẹn né tránh.
Thập Nhất cảm thấy thân thể mình lúc này không đúng lắm, cô đứng dậy đi vào nhà vệ sinh, nhìn gương mặt đã đỏ bừng trong gương mà hoảng hốt, cái này...!Sao giống cảm giác trước khi say quá vậy? Nhưng mà cô làm gì có uống rượu đâu?
Thập Nhất nghĩ đến ly nước xanh xanh mà mình vừa mới uống cạn.
Không phải chứ? Cô tưởng nó chỉ là một loại nước ngọt ngon miệng.
Thập Nhất bước ra từ phòng vệ sinh, cô lên tiếng hỏi nữ chính đứng chờ bên ngoài:
"Ly nước cô đưa cho tôi sẽ không phải là rượu đấy chứ?"
"Nó là một loại cocktail, có thể sử dụng một lượng nhỏ rượu để pha chế nhưng mà nó sẽ không đủ khiến người bình thường say."
Lâm Hinh nhìn biểu cảm của Thập Nhất nhận ra hình như mình lại vừa làm điều gì đó sai trái nữa rồi.
Thập Nhất cũng không hỏi han gì nữa, bây giờ phải về nhà.
Cô mẹ nó chuẩn bị say thật rồi! Đối với rượu cô hoàn toàn không thể so sánh với người bình thường!!!
Thập Nhất nhờ Lâm Hinh nói với Văn Tề việc mình đi về trước còn bản thân thì từng bước rời khỏi hội trường.
Nhưng lại có một chàng trai đứng ra chặn đường cô.
Cô không muốn tốn thêm thời gian ở đây nên nhanh chóng đẩy hắn ta sang một bên trước khi hắn kịp nói gì.
Nhưng mà bàn tay của cô đã bị Hạo Viễn nắm lại:
"Nghiên Nhi, cô vội vàng đi đâu vậy? Tôi đang muốn nói chuyện với..."
Ầm...!
Một thân ảnh ngã sầm xuống mặt sàn gây ra tiếng động lớn khiến cho đám đông ở xung quanh nhìn tới.
Trong hội trường này không thiếu cánh nhà báo vì vậy rất nhiều máy quay đang chĩa vào cô gái đầm đỏ, Lâm Hinh và Cao Lãng từ hai phía đồng loạt chạy đến.
"Nghiên Nhi, có chuyện gì vậy?"
Lâm Hinh nói nhỏ với Cao Lãng:
"Hình như tôi lỡ khiến cô ấy say rượu rồi?"
"Say rượu?"
Thập Nhất mặc kệ mọi ánh nhìn đang tập trung vào mình, cô bước tiếp về phía cửa lớn trước khi mọi chuyện càng tồi tệ hơn.
Nhưng nam nữ chính làm sao dám để một cô gái đang trong tình trạng say rượu đi ra ngoài, bọn họ nhanh chóng đuổi theo cô.
Cao Lãng cuối cùng cũng bắt được cánh tay của cô:
"Tôi sẽ cho người đưa cô về, cô về một mình như vậy rất nguy-"
Nam chính còn chưa nói xong đã bị Thập Nhất nắm tay quăng qua vai lộn nhào một cái rồi ngã nằm dưới đất.
"Đừng động vào tôi."
Cô gái để lại một câu như vậy rồi nhanh chóng bước lên taxi đậu bên lề đường rời đi.
Lúc Lâm Hinh đuổi tới chỉ còn lại Cao Lãng đang nằm chỏng chơ.
"Cao Lãng, anh không sao chứ?"
Nam chính được Lâm Hinh đỡ đứng dậy, hắn đưa mắt nhìn về chiếc xe đã đi xa.
Hắn rõ ràng có tốt vậy mà cô ta lại đánh hắn, cô ta có nhớ hắn là ông chủ nữa không vậy???
Đuổi việc!!! Nhất định phải đuổi việc!!!
"Anh có bị thương chỗ nào không?"
Lâm Hinh lo lắng hỏi Cao Lãng, mắt nhìn từ trên xuống dưới xem xét thân thể chàng trai.
Cao Lãng mở miệng định nói không sao nhưng đột nhiên dừng lại...!Rồi cả người dựa hẳn vào cô gái như không còn sức lực:
"Tôi đau quá, hình như bị thương rất nặng."
Lâm Hinh lập tức hoảng hốt:
"Để tôi đưa anh tới bệnh viện."
Cao Lãng ôm bụng nhăn nhó được mỹ nhân nắm tay săn sóc dìu đi.
Thôi vậy, coi như Nghiên Nhi này lập công chuộc tội!!!
Mà Thập Nhất sau khi lên xe taxi đang trên đường trở về nhà của mình.
Cô bước xuống xe với gương mặt đỏ bừng và ánh mắt mơ mơ hồ hồ.
Cô từng bước đi về phía cầu thang chung cư lại gặp một đám thanh niên niên chặn đường.
Bọn chúng là đám người trước đây từng gây sự với cô một lần rồi bị cuộc điện thoại gọi cảnh sát đuổi đi.
Thập Nhất có thể ngửi thấy từ trên người bọn chúng phát ra mùi men rượu, thứ mùi này càng khiến cho cô cảm thấy quay cuồng hơn.
Cô mở miệng cảnh cáo bọn chúng:
"Tránh ra."
"Ầy...!Cô em xinh đẹp như vậy mà sao nóng tính quá.
Gặp người quen mà không chào hỏi chút sao? Nào chúng ta đi chỗ khác tâm sự."
Một tên trong đó tiến lên mang theo ánh mắt dâm tà đưa tay về phía cô.
Thập Nhất đưa tay lên nắm lấy cổ tay hắn...!dùng lực.
"A...!A...!Đau...!Bỏ ra con khốn."
Mấy tên đồng bọn phía cũng xông lên, Thập Nhất nhanh chóng đá vào bụng tên trước mắt một phát khiến hắn ngã vào đám người đang tiến lên.
"Tôi đã cảnh cáo nhưng các người không chịu nghe."
Cô gái tiến tới đám đàn ông, một nắm đấm trực diện vào mặt tên thứ nhất, cú đá trúng chỗ hiểm của tên thứ hai, lại nắm đầu hai tên đập vào nhau khiến bọn chúng ngã xuống.
Tất cả động tác đều nhanh nhẹn dứt khoát một cách nhuần nhuyễn.
Nhưng lại có một tên đàn ông âm thầm đứng dậy từ phía sau kẹp cổ Thập Nhất.
Cô nhanh chóng lộn người khiến hắn rơi ầm xuống đất.
Người đàn ông bị cô bóp cổ, gương mặt hắn đỏ ngầu co quắp vì không thở nổi.
[Ký chủ, cô mau tỉnh lại.
Cô không thể giết người.]
Đại Thần hoảng hốt hô lên, nhìn sắc mặt tên đàn ông đã chuyển sang tím tái.
Khi hắn gần như đã sắp xong đời, rốt cuộc Thập Nhất cũng chịu buông tay ra, cả thân người lắc lư đứng dậy đi lên cầu thang, hình ảnh phía sau chính là một đám đàn ông nằm quằn quại dưới đất.
...!
Sáng