"Carl, tại sao cậu tới đây?"
Đối diện với sự không chào đón của đối phương, người đàn ông được gọi là Carl vẫn toe toét miệng cười.
"Tất nhiên là đến thăm anh rồi.
Maros, lâu ngày không gặp, sao trông anh vẫn yếu nhớt như cũ vậy?"
"Đã ở đây thì đừng gọi ta bằng cái tên đấy."
Từ Chính Quân nghiêm mặt nhìn Carl.
Vẻ mặt lạnh lùng ấy cũng không làm cho đối phương sợ sệt chút nào.
"Rồi rồi, vậy thì gọi Từ Chính Quân là được chứ gì? Anh trai, cho em ở đây mấy ngày nhé?"
"Cậu lại gây chuyện?"
"Không có.
Anh nghĩ gì vậy?"
"Bệ hạ cho phép cậu đến đây chưa?"
"Vị trí Vương của Huyết tộc cũng không phải ai muốn làm thì làm.
Em chưa bao giờ quy phục Basil đó cả, cần gì ông ta cho phép."
"Nếu vậy thì ta sẽ không chứa chấp cậu, về đi."
"Ài… thật là… Basil muốn em kết hôn với con gái Elmer của ông ta, bí lắm em mới phải chạy đến đây."
Thấy Từ Chính Quân có vẻ không dễ thuyết phục, Carl chỉ đành chơi chiêu làm nũng.
"Em thà quay đầu chơi gay cũng không muốn lấy con gái ông ta đâu.
Híc… anh nhất định phải cứu đứa em trai bé bỏng duy nhất này đó!"
"Elmer là nữ vương tương lai, lấy cô ta thì có gì không tốt?"
"Nhưng em không thích cô ta! Anh thừa biết Basil đó chỉ muốn lợi dụng em để củng cố địa vị thôi mà.
Với lại em cũng đã có người trong lòng rồi."
Nghe đến đây Từ Chính Quân không khỏi ngước lên nhìn Carl, cậu em trai này trước giờ chỉ thích ăn chơi lêu lổng, vậy mà giờ có người trong lòng rồi?
"Lần này em thật sự rất nghiêm túc đó.
Anh không biết cô gái ấy ngầu thế nào đâu.
Em nhất định sẽ cầu hôn cô ấy." Đôi mắt chàng trai sáng trưng, cứ như đã tìm thấy tình yêu đích thực của đời mình vậy.
"Anh… anh cho em ở đây nha? Em thề sẽ không để Basil biết em ở chỗ này đâu.
Thật đó! Nha? Nha anh?"
Carl dở chiêu năn nỉ ỉ ôi, chỉ thiếu nước quỳ xuống lạy lục van xin nữa thôi, Từ Chính Quân thấy hắn quá phiền, chỉ có thể đồng ý đại để tống cổ hắn ra ngoài.
Đợi Carl đi rồi, Từ Chính Quân mới hỏi chuyện tới lão Nhân: "Gần đây ở bên đó có việc gì không?"
"Vẫn là chuyện liên quan đến đám huyết tộc phản loạn thôi ạ.
Từ khi Basil lên ngôi, số người muốn phá bỏ luật lệ khi đi săn mồi càng nhiều, đó là lý do ngày càng có nhiều án mạng cũng như việc thợ săn hoạt động dày đặc hơn.
Những người theo phe nữ vương tiền nhiệm muốn Basil giải quyết dứt điểm việc này, duy trì luật lệ, nhưng Basil lại giống như đang ngầm dung túng cho hành vi giết chóc.
Ông ta muốn kết thân với thân vương Carl có lẽ là vì để có thêm đồng minh."
Từ Chính Quân nhớ lại lý do lần trước mình bị thương cũng chính là vì muốn ngăn cản một đám huyết tộc phản loạn trong thành phố, cuối cùng lại gặp phải đám thợ săn rồi bị thương.
"Xem ra Basil đó muốn đi ngược lại với cách trị vì của nữ vương tiền nhiệm."
"Dù sao việc đó cũng chẳng liên quan đến chúng ta nữa.
Tôi bây giờ chỉ muốn sức khỏe của ngài được hồi phục thôi." Thái độ của Lão Nhân có vẻ khá sốt sắng.
"Người theo dõi Lưu Diệc Hàm mất dấu cô ta từ chỗ khách sạn đến bây giờ vẫn chưa tìm được.
Chủ tịch, Tôi thật sự muốn được tự mình đi tìm người."
Trong khi người quản gia nóng lòng đến mức muốn đích thân đi tìm thì Từ Chính Quân lại khá dửng dưng:
"Không cần lo lắng, cô ta sẽ không chạy đâu.
Cho người đến nhà đợi cô ta là được."
Hắn lôi ra một tập hồ sơ gì đó đưa cho Lão Nhân: "Gặp được thì gửi cái này cho Lưu Diệc Hàm."
Thập Nhất đúng là không chạy trốn gì cả, cô chỉ đơn giản cắt đuôi bọn họ để đi làm việc riêng của mình mà thôi.
Nơi cô đến chính là quán bar quen thuộc có nhiều huyết tộc kia.
Đã một tháng kể từ khi Thập Nhất nhận được thông tin về ca sĩ Lucifer từ cái tên có hình xăm trước đây, bởi vì là một ca sĩ nghiệp dư, thỉnh thoảng mới xuất hiện nên cô không có cách nào khác ngoài chờ đợi.
Nghe nói hôm nay hắn sẽ biểu diễn nên quán bar dường như cũng đông hơn thường lệ.
Thập Nhất ngồi bên dưới ăn nho, mắt quan sát tên đàn ông đang ở trên sân khấu đàn hát, hắn mang một chiếc mặt nạ che giấu nửa khuôn mặt, trông thật sự rất hút mắt nữ giới.
Đợi khi anh ta ta biểu diễn xong đi xuống thì Thập Nhất cũng ôm theo chùm nho dang dở bám theo hắn.
Người đàn ông leo lên xe chưa kịp nổ máy thì đã bị Thập Nhất ở phía sau đi tới quật ngã xuống đất.
"Xin chào, chúng ta nói chuyện chút được không?"
"Cô-" Không để hắn kịp nói hết mấy chữ cô là ai, Thập Nhất đã cho hắn luôn một cú đánh đến bất tỉnh nhân sự.
Đợi khi hắn tỉnh dậy thì bản thân đã bị trói ở một nơi rất xa lạ, giống như căn nhà hoang, không chỉ vậy, thân trên của hắn còn bị lột trần.
Nhìn người con gái đang ăn