[Không thể đổi một câu hỏi khác sao?]
[Không thể.]
Đại Thần buồn rầu lên tiếng:
[Thôi, cô muốn hấp thụ cứ hấp thụ đi.]
Thập Nhất biết hệ thống này sẽ không dễ dàng nói ra cho cô biết mà.
Cô cố tình đưa ra một câu nó không thể trả lời để sau đó hạ thấp yêu cầu xuống thôi.
[Người đứng sau ngươi, không, phải nói là người đang bảo kê ngươi, giúp ngươi giam giữ ta ở đây, không phải là chủ nhân đích thực của ngươi.
Linh hồn đang ở bên trong Từ Chính Quân mới là chủ nhân của ngươi, đúng chứ?]
[Sao… Sao cô biết?]
[Không biết mới là lạ ấy, thái độ thiên vị của ngươi đối với hắn cũng quá rõ ràng rồi.]
Còn việc cô nghĩ Hắn không phải người đứng sau chỉ huy hệ thống là bởi vì… cô đã có một giả thuyết về hắn sau khi trải qua rất nhiều thế giới.
[Tình trạng sức khỏe chủ nhân của ngươi không tốt và việc ta làm nhiệm vụ sẽ giúp hắn hồi phục.
Phải không?]
[Nếu ta trả lời câu hỏi này cô sẽ đồng ý không hấp thụ Tử Linh U sao?]
[Đúng vậy.]
Đại Thần dường như suy nghĩ rất lâu, sau đó mới đưa ra một đáp án cho Thập Nhất.
[Lời cô nói chỉ đúng một nửa.]
[Là vế nào đúng?]
[Vế đầu.]
Nghĩa là Hắn thực sự đang không ổn nhưng việc làm nhiệm vụ này không giúp ích gì cho hắn.
Nếu vậy thì ý nghĩa thật sự của việc cô bị bắt đi làm mấy nhiệm vụ thu thập công đức này sẽ chỉ liên quan đến kẻ đứng đằng sau giam giữ cô.
[Hệ thống, ngươi chắc chắn kẻ đó không có ý xấu với chủ nhân ngươi chứ?]
[Cô không cần lo, chỉ cần ngài ấy hoàn toàn hồi phục, mọi chuyện đều có thể giải quyết.
Còn cô… nếu cô thật sự thích ngài ấy thì đừng cố gây chuyện, chỉ cần thu thập đủ điểm công đức cô liền có thể ra khỏi đây.]
Giọng điệu của Đại Thần vô cùng chân thành, không hề giống những lần chọc ngoáy cô trước đó.
Bình thường Thập Nhất hay nói móc hệ thống nhưng thâm tâm cô biết nó không có ác ý với mình, chẳng qua là hơi vô dụng, ngu ngốc và tự kiêu một chút thôi!
Ừm… Dù sao chủ nhân của nó cũng là Hắn, không kiêu căng thì không giống hắn rồi.
[Được rồi, vậy viên đá này ngươi tính sao? Muốn thu lại luôn không?]
[Nó vẫn cần cho nhiệm vụ lần này nên cô cứ giữ lại đi.
Sau khi cô rời khỏi thế giới này thì nó cũng sẽ đi theo cô.]
Hệ thống đã nói như vậy nên Thập Nhất đeo luôn sợi dây chuyền vào cổ, dù sao cô cũng không biết lúc nào mới là thời điểm cần đến mấy thứ này.
Xong việc, Thập Nhất đứng dậy đi sang căn phòng đang nhốt cô gái là quản lý cấp cao của Sát Nhân hội kia.
"Này, cô biết ta không?"
Callio không trả lời, chỉ nhìn chằm chằm Thập Nhất.
"Không cần cố gắng sử dụng năng lực đâu, cô sẽ không thể nhìn thấy bất cứ điều gì ở ta."
Callio nhìn Thập Nhất bằng ánh mắt như nhìn người điên: "Tự dưng xâm nhập vào tổ chức của bọn ta rồi lại hỏi ta có biết ngươi không, ta mới là người phải hỏi ngươi là ai."
Thời điểm hiện tại còn cách khoảng thời gian Lưu Diệc Hàm bị bắt cóc trong cốt truyện khoảng một năm nên rất có thể lúc này bọn họ vẫn chưa biết về cô.
Thập Nhất ngẫm nghĩ một hồi, lại đổi câu hỏi khác: "Ngươi biết gì về người được gọi là Nam Di?"
"Ta không biết cô đang nói về ai cả? Cô là ai, sao lại đi cùng với Lưu Hoằng?"
Lúc nãy Thập Nhất đã thấy đám huyết tộc kia không để ý đến cô lắm, so với cô, mục tiêu của bọn chúng có vẻ là Lưu Hoằng thì đúng hơn.
Nghĩa là cho đến hiện tại bọn chúng vẫn chưa biết đến cô hay Nam Di ư?
"Chủ nhân của các ngươi là ai?"
"Hừ… cô nghĩ ta sẽ nói cho cô ư? Đừng hòng! Muốn giết cứ giết đi, ta tuyệt đối sẽ không phản bội!"
"Ha ha ha… " Tiếng cười như khùng như điên vang vọng khắp nhà.
Thập Nhất đã cố tình mua một căn nhà ở khu vực rừng núi này nên có thể đảm bảo an toàn vô cùng.
30 phút sau…
Callio như một con cá sắp chết đuối, nằm hấp hối thở trên sàn nhà, nói ra toàn bộ thông tin về huyết tộc cũng như Sát Nhân hội cho Thập Nhất nghe.1
500 năm trước, vị nữ vương Maya là người đầu tiên có thể hợp nhất huyết tộc phương tây và phương đông làm một tập thể huyết tộc duy nhất.
Vị nữ vương được toàn bộ huyết tộc kính trọng bằng năng lực cùng sự lãnh đạo.
Cũng bởi vì bọn họ quá ngưỡng mộ Maya nên đã có một số huyết tộc bắt đầu suy nghĩ đến việc đánh chiếm con người, nhưng Maya chưa bao giờ đồng ý với việc đó.
Từ ngàn năm xa xưa, huyết tộc đã luôn là một loài sinh vật kỳ bí sống trong bóng tối bên cạnh con người.
Đi săn mồi vào ban đêm, hút máu con người và bắt buộc phải xóa đi dòng ký ức đó.
Luật lệ này đã trải qua ngàn năm nên có nhiều huyết tộc hiện tại đã không thể hiểu được cốt lõi sự việc mà chỉ cho rằng nữ vương Maya là một người nhu nhược.
Việc huyết tộc không để lộ ra danh tính chính là để bảo vệ chủng tộc của bọn họ.
Huyết tộc không phải là giống loài có số lượng đông đảo như con người, mặc dù có sức mạnh cao nhưng điểm yếu của bọn họ cũng rất rõ ràng, ánh mặt trời.
Huyết tộc tuổi thọ càng thấp thì khi đứng dưới ánh mặt trời bọn họ càng dễ bị suy yếu.
Maya đã giải thích rất nhiều lần để đám quần chúng có thể thấu hiểu việc này, muốn bọn họ an phận ở trong lãnh thổ sinh sống.
Dù sao Maya cũng là vương của huyết tộc, người có năng lực áp chế dòng máu của những huyết tộc cấp bậc thấp hơn nên mọi chuyện vẫn nằm trong tầm kiểm soát.
Cho