Chín giờ tối, Thần Vũ được Tào Gia Lâm chở đến khách sạn P thuộc sở hữu tập đoàn Âu Thị.
Trước khi xuống xe, anh ta đưa tới thẻ phòng và nhắc nhở:
"Thái độ của cậu sẽ quyết định số phận em gái mình nên hãy thông minh lên một chút."
Thần Vũ không đáp lại, cầm lấy thẻ phòng rồi lẳng lặng bước xuống.
Tào Gia Lâm không rời đi ngay mà lấy thuốc lá hút.
Sau lớp khói trắng, đôi mắt đăm chiêu hiện lên ưu phiền.
Hôm nay, người chủ nhân đáng kính anh ta phục vụ bao năm qua sẽ đạt được những gì mong muốn, vậy nhưng trong lòng anh ta lại chỉ có một mảng trống rỗng…
Từ khi có nhận thức Tào Gia Lâm đã là người làm trong nhà họ Âu.
Bồi cậu chủ vui chơi, ăn uống, học tập là công việc chính nên cuộc sống của anh ta từ nhỏ đến lớn chỉ toàn xoay quanh Âu Dương Liệt.
Sự rung động đầu đời, nụ hôn đầu tiên hay thậm chí là thể xác, toàn bộ đều dành cho Âu Dương Liệt, vậy nhưng trong mắt vị chủ nhân ấy thì những việc anh ta làm đều chỉ nhằm thể hiện sự trung thành.
Bọn họ ở bên nhau ba chục năm, bây giờ thứ tình cảm đó cũng không còn như xưa, Tào Gia Lâm hiện tại đã không cần đau lòng khi nhìn thấy Âu Dương Liệt lăn giường cùng người khác nữa rồi.
Tào Gia Lâm hút hết điếu thuốc, gọi điện thoại xác nhận lại cuộc hẹn với vị quan chức mà anh ta mới móc nối được, ứng cử viên thay thế cho Tư Mã Hồ đã rơi đài.
Xong việc, anh ta ngẩng đầu nhìn lên tầng lầu cao nhất một cái rồi dứt khoát nhấn ga rời đi.
Về phía Thần Vũ, sau khi bước vào căn phòng tổng thống xa hoa bậc nhất, anh đang phải đối diện với người đàn ông mặc áo choàng tắm, ngồi vắt chân trên salon, thong thả quan sát từ đầu xuống chân.
Thần Vũ có cảm giác như đang bị một con thú nguy hiểm rình mò, khiến anh nảy sinh cảm giác muốn chạy trốn.
Ý nghĩ đó nhanh chóng bị vứt ra khỏi đầu, anh không thể tiếp tục hèn nhát như vậy được.
Nắm chặt tay, Thần Vũ lên tiếng trước:
"Phải làm thế nào cậu mới chịu trả lại Tinh Hoa?".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
[Ngôn Tình] Sống Chung
2.
Lương Duyên Oan Nghiệt
3.
Bổn Cung Là Hoàng Hậu
4.
Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
=====================================
"Tôi đã tốn bao nhiêu tiền bạc mới thu mua được nó, sao có thể nói trả là trả dễ dàng như vậy được?"
"Tôi biết cậu không thật sự hứng thú với Tinh Hoa mà đơn giản là muốn nhắm vào tôi, vậy nên hãy nói ra yêu cầu của cậu đi."
"Cậu nói đúng nhưng mà vẫn thiếu một chút đấy.
Ngoại trừ cậu thì Phương Khả Mạn cũng là nguyên nhân khiến tôi ra tay với Tinh Hoa." Âu Dương Liệt cong môi gian xảo: "Tôi rất tò mò bộ mặt của cô ta sẽ ra sao khi đống cổ phần trong tay, tài sản duy nhất của cô ta trở thành giấy vụn."
Mặt Thần Vũ tái mét, rốt cuộc anh đã hiểu lý do tại sao tất cả nghệ sĩ Tinh Hoa đều đột ngột bị đóng băng hoạt động rồi.
Hóa ra Âu Dương Liệt vốn không hề có suy nghĩ kinh doanh công ty mà là phá hủy nó.
Phải hận thù đến mức nào mà hắn tình nguyện vứt một đống tiền, cả một công ty chỉ để phá hủy cuộc đời tốt đẹp của Phương Khả Mạn?
Từ nỗi sợ hãi, Thần Vũ dần chuyển qua trạng thái phẫn nộ: "Tôi mới là người cậu muốn mà, vậy thì cứ nhắm vào tôi đây này! Đừng kéo người khác vào cuộc nữa!"
Âu Dương Liệt đứng dậy, từng bước đi tới trước mặt Thần Vũ, bàn tay hắn muốn chạm vào đối phương nhưng Thần Vũ đã nhanh chóng né đi.
Hắn nhếch mép, sắc mặt đanh lại, mạnh mẽ nắm cằm Thần Vũ, buộc anh phải đối diện với mình:
"Tất nhiên tôi phải nhắm vào kẻ đã cướp lấy trái tim của cậu rồi.
Đừng ngạc nhiên như vậy.
Trước đây chúng ta mỗi ngày đều ở bên cạnh nhau, ánh mắt cậu nhìn em gái mình khác biệt thế nào tôi thấy rất rõ."
"Tại sao cứ phải làm ra hành vi khiến tôi càng thêm căm ghét cậu? Âu Dương Liệt… tôi đã từng tôi cậu là bạn tốt của mình."
"Bạn? Ha… Tôi chưa bao giờ muốn làm bạn với cậu cả! Rõ ràng tôi mới là người ở bên chăm sóc, quan tâm cậu bằng cả tấm lòng nhưng chưa một lần ánh mắt cậu chịu nhìn tới tôi.
Tôi dành thời gian đi du học, bất chấp thủ đoạn, hãm hại cả ba mình để leo lên vị trí như hiện tại, vậy mà ngay cả khi tôi đã ở trên đỉnh tháp thì cậu vẫn chỉ nhìn mỗi đứa con gái vô dụng đó.
Phương Thần Vũ,