Bách Tư Nại làm sao cam tâm để vợ yêu dấu bị đám nhóc con độc chiếm được cơ chứ! Anh hít sâu lấy tông rồi dùng cái chất giọng nghiêm nghị và thân phận cửa người lớn nói với ba nhóc con nhỏ nhà mình.
"Các con không phải lúc nào cũng luôn miệng bảo bản thân đã lớn rồi vì sao vẫn luôn đòi ngủ cùng vợ của ba vậy hả? Vợ của ba thì phải ngủ với ba chứ vì sao phải ngủ với mấy nhóc!"
Đám nhóc con cực kì thông mi biết bản thân sẽ không bao giờ cãi lý thắng được với ba ba lớn gian xảo hết thế là liền trở mặt.
Nháy mắt một cái cả ba đứa trẻ ăn ý phối hợp cùng nhau òa khóc thật lớn thu hút sự chú ý của ba ba nhỏ.
"Oa hu hu! Ba ba nhỏ!"
"Ba ba nhỏ ơi!"
"Híc híc, ba ba lớn quát bọn con!"
Bởi vì Tống Nhiễm lúc lâm bồn thì bị khó sinh chậm mọi chút nữa là mấy đứa trẻ sẽ không giữ được nên khi thấy cả mấy bảo bảo nước mắt ngắn nước mắt dài thì đau lòng không thôi vội dỗ dành bọn chúng.
Vừa dỗ dành đám nhóc nhỏ đang khóc vừa quay lại quát Bách Tư Nại.
Đám nhóc là do Tống Nhiễm liều mạng sinh ra ở cái khoảnh khắc thập tử nhất sinh mới khiến cho người ta nhìn thấu được mọi thứ.
Nhưng Tống Nhiễm cưng chiều con cũng rất có chừng mực những lúc các con làm sai cũng sẽ dạy dỗ chúng.
Mà hơn hết bởi vì cái cuộc chiến tranh sủng của mấy cha con nhà này với nhau tính từ lúc bọn trẻ ra đời cơ hồ mỗi ngày đều diễn ra.
Mà vì mấy nhóc con quá dễ thương và hồn nhiên nên lúc nào Tống Nhiễm cũng hùa theo bọn chúng, chứ không phải đứng về phía Bách Tư Nại.
"Anh chán sống rồi đúng không? Hay anh hết yêu tôi rồi nên muốn gây sự kiếm cớ ly hôn! Đã bao nhiêu tuổi rồi còn so đo với mấy đứa con nít.
Hơn nữa bọn chúng là con của anh đấy, anh trẻ con cũng vừa vừa thôi làm cũng đã làm ba của người ta rồi sao không trưởng thành lên được tí nào cả vậy trời!"
Mà mấy bảo bảo vừa rồi còn khóc lóc sụt sùi trước mặt Tống Nhiễm thì lúc này đã ở sau lưng cậu cười thích chí còn làm bộ dạng dương dương đắc ý nhìn về phái Bách Tư Nại đang bơ vơ một mình một xó.
Bách Tư Nại thật đúng là có một trăm cái miệng cũng không có giải thích được, nên đành nuốt ấm ức vào trong lòng âm thầm ghi tội cho đám nhóc con và nhanh chóng bật chế độ hối lỗi dỗ dành vợ.
Cái thông tin Bách tổng cao cao tại thượng mắc bệnh thê nô sớm đã đồn đi khắp mọi ngõ ngách phố phường từ lâu rồi.
"Vợ à oan cho anh quá! Anh chỉ là lỡ miệng nói hơi lớn thôi, anh nào dám mắng tiểu bảo bối nhà chúng ta đâu mà!"
"Hừ, chỉ được cái giỏi ngụy biện! Tối nay tôi ngủ cùng các con.
Nào bảo bảo, ba ba nhỏ tối nay sẽ ngủ cùng mấy đứa.Chúng ta mau đi vệ sinh cá nhân và đi ngủ nào!"
"Vợ à, vợ ơi! Em ngủ với đám nhóc con này thì anh phải làm sao đây? Vợ ơi, vợ!"
Tống