Vì vậy ông cụ đã ngầm thừa nhận hành động của bà cụ, tiết kiệm thì tiết kiệm thôi, phần lớn tiền bạc trong nhà đều do ông ấy kiếm, muốn tiêu thế nào là chuyện của hai người họ.
“Ha ha.
”Lô Miêu Thị lập tức đoán ra mưu đồ của Lô Lão Đồ, cười khẩy hai tiếng.
“Đại nha đầu xào lòng heo, mùi vị cũng không tệ lắm, ta để lại một miếng cho ông nếm thử.
”Ông già này lại chạy ra ngoài ăn, đáng đời ông ấy không ăn được lòng heo chua cay.
Lô Miêu Thị trừng ông già nhà mình, trong đầu nghĩ chẳng lẽ mình thật sự đối xử tệ với ông ấy? Thôi, hôm trước nhờ người ta mua rượu cao lương từ huyện thành sẽ không cho ông ấy.
“Được, để ta nếm thử.
”Lô Lão Đồ lấy lòng mỉm cười với bà cụ, sau đó thờ ơ ném miếng ruột vào miệng.
Lòng heo có mùi vị gì, ông ấy giết heo nhiều năm như vậy còn có thể không biết?Lúc ăn rất không thèm để ý, nhưng miếng ruột vừa vào miệng sắc mặt của ông cụ lập tức thay đổi.
Ăn mì dương xuân cái gì! Ông ấy thật sự muốn đánh chết bản thân buổi sáng lề mề ở bên ngoài không chịu về nhà.
“Sau này không bán lòng heo nữa, để đại nha đầu làm đi.
”Ông cụ tức giận nghĩ, ngày mai ông ấy phải giết thêm mấy con heo, ăn cho đã.
******Lô Bảo Bảo theo cha mẹ về phòng, vừa nằm xuống, cũng cảm thấy trên