Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
"Sở tổng, anh cùng Quý Uyển Vi thật sự..."
Đây là lần thứ ba trong hôm nay Sở Giang Thu bị người ta hỏi về chuyện này, mấy ngày nay hắn đều bị không ít người chỉ trỏ, hắn thậm chí còn nghe thấy nhân viên ngầm thảo luận, nói hắn là hiệp sĩ tiếp mâm*.
*Hiệp sĩ tiếp mâm: Tiếp mâm, lúc đầu được dùng để hình dung cổ phiếu, khởi nguồn sớm nhất trong các giao dịch trên thị trường chứng khoán, nhưng sau lại cũng như nhiều thành ngữ khác, do có một ý nghĩa tương tự mà bị quần chúng liên tưởng, sau đó rơi vào hoàn cảnh éo le từ cao sang rớt xuống dân dã: tiếp mâm, hiện tại cũng có nghĩa là hành động cưới một người phụ nữ đang mang thai con của người đàn ông khác, trong tình huống không hiểu rõ hoặc bị lừa tiếp lấy cục diện rối rắm.
Và người "trúng thưởng mua một tặng một" này được gọi là "hiệp sĩ tiếp mâm".
Quý Uyển Vi bên kia càng khiến cho hắn đau đầu.
Quý Uyển Vi xuất ngoại mấy năm, hắn cố tình chặn tất cả tin tức có liên quan đến cô, cho nên cũng không quá rõ ràng cô ở nước ngoài đã xảy ra chuyện gì.
Lần này cô trở về, hắn chủ động đề qua hai lần, nhưng đều bị cô ngắt lời và gạt chuyện này đi.
Ai có thể ngờ, đột nhiên tuôn ra nhiều chuyện như vậy....
Những việc này ở trên mạng sức ảnh hưởng có lẽ không bằng minh tinh, độ truyền bá cũng không lớn, qua mấy ngày liền dừng.
Nhưng truyền ra ở trong vòng, hắn đều sẽ trở thành đối tượng bị chê cười.
"Ơ, đó là Quý tiểu thư sao?" Đột nhiên có người nhìn về phía cửa vào, có chút kinh ngạc, đại khái không nghĩ tới cô còn có tâm tình tham gia yến hội.
Sở Giang Thu ngước mắt nhìn về phía bên kia, liếc mắt một cái liền có thể nhận ra đó không phải là Quý Uyển Vi.
Là Tống Di.
"Hình như không phải Quý tiểu thư....!sao có thể giống như vậy, Quý gia cũng không có hai cô con gái....!Không phải là con riêng ở ngoài chứ?
"không có khả năng, Quý lão gia cùng phu nhân tình cảm tốt như vậy, sao có thể có con gái riêng."
Có người không quen biết Tống Di.
Nhưng cũng có người nhận ra.
Dù sao thì trước đó Sở Giang Thu đã từng mang Tống Di đi gặp qua vài người.
"Giang Thu, cậu kêu cô ta tới?" Người đàn ông cầm rượu vang đỏ khong biế từ chỗ nào dính một thân mùi nước hoa, đi đến chỗ Sở Giang Thu bên kia.
Sở Giang Thu giọng điệu cứng ngắc: "Không phải."
"Các người cãi nhau?" Người đàn ông cười: "Cũng đúng, sau khi Quý Uyển Vi trở về, cậu còn chỗ nào lo cho cô ấy.
Nhưng mà cô ấy cũng lợi hại, chuyện lần trước đó, cô ấy không những không có bị ép đến suy sụp, ngược lại còn nhân cơ hội xoay người, tôi đã nói cô ấy không đơn giản..."
.....
.....
Hoa Vụ đi theo Phùng Lệ bồi rượu, không phải, là gặp người, tổng này tổng nọ, kêu đến nỗi miệng cô sắp bốc khói.
Trong số đó còn có rất nhiều—
"Tống Di tiểu thư, cái chương trình kia tôi cũng đã xem." Người đàn ông đầu hói mặt đầy thịt mỡ kia, cười đến có chút đáng khinh: "Là người rất thú vị."
"Không nghĩ tới Chu tổng còn có thể chú ý đến Tống Di của chúng tôi." Phùng Lệ véo Hoa Vụ một cái, "Còn không mau kính Chu tổng, xin Chu tổng về sau chiếu cố một chút."
Khóe miệng nhỏ của Hoa Vụ khẽ mấp máy.
Phùng Lệ không đợi cô mở miệng nói mấy chữ tôi đến là để bồi rượu sao?, thấp giọng nói, "Làm cho qua đi, có thể không đắc tội thì đừng đắc tội."
Hôm nay Phùng Lệ đưa cô tới, tất nhiên cũng không phải để cô tới bồi rượu.
Nhưng mà gặp người, mở rộng mối quan hệ vẫn rất cần thiết.
Hoa Vụ: "Xin Chu tổng chiếu cố nhiều."
"Dễ nói, dễ nói." Chu tổng không chút nào che giấu mà đánh giá cô, "Mỹ nhân như Tống Di tiểu thư, khẳng định sẽ chiếu cố thật tối.
Có cơ hội, cũng có thể cùng Tống di tiểu thư giao lưu, trao đổi một chút hứng thú và sở thích."
Hoa Vụ không biết nghĩ cái gì, đột nhiên cười rộ lên, "Tôi có một cái kỹ năng đặc biệt.
"A?" Chu tổng thực sự cảm thấy hứng thú, "Là cái gì?"
Phùng lệ thấy cô cười có chút biến thái, mi tâm nhảy thình thịch, cắt lời hai người, cùng Chu tổng hàn huyên hai câu, nhanh chóng lôi kéo cô rời đi.
Hoa Vụ lúc đi ngang qua Chu tổng, đột nhiên chủ động thò lại gần, nói nhỏ hai chữ.
Chu tổngsống lưng cứng đờ.
Trong đầu không tự chủ được hiện đầu đề đã từng được truyền bá rầm rộ khắp nơi, bốn chữ phản sát kẻ bắt cóc được phóng to vô tận.
*Phản sát kẻ bắt cóc: giết ngược lại tên bắt cóc, nhưng trong nguyên tác có thêm từ "bốn chữ", nên giữ nguyên không edit lại cho đúng bốn chữ nhé.
Hắn đột nhiên cảm thấy bên tai có chút lạnh, như là bị rắn độc quấn quanh.
......!
......!
Thật vất vả mới có thể nghỉ ngơi giữa buổi tiệc, Hoa Vụ thoát khỏi Phùng Lệ, cầm một ly rượu, còn chưa uống được một ngụm đã bị người ta cướp mất.
Cô nhìn theo thì thấy vị nam chính kia bày ra khuôn mặt tuấn tú đen kịt, bình tĩnh nhìn vài giây, nhịn không được, trực tiếp cười ra tiếng.
Nhìn qua Sở Giang