Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
【Quý Uyển Vi sắp xếp cô gặp Sở Giang Thu lúc nào? 】Diệt Mông lười biếng cũng bị sốc bởi thao tác của Hoa Vụ.
"Không có nha."
【 Vậy cô sao lại nói như vậy?】
"Lừa hắn chứ sao."
【 Như vậy có tác dụng gì? Người ta không biết giải thích sao?】
"Quý Uyển Vi chắc chắn sẽ không thừa nhận nha, nhưng mà ngươi cảm thấy hiện tại Sở Giang Thu sẽ đối với cô ta vẫn tín nhiệm trăm phần trăm sao?
Ngươi nói hai người họ có thể cãi nhau hay không, nếu cãi nhau, Sở Giang Thu có thể lật lại một đống chuyện đã xảy ra của cô ta với họa sĩ kia không?
Quý Uyển Vi ở chỗ Sở Giang Thu chịu thất bại càng nhiều, thì thời gian cô ta logout càng nhanh.
Lại nói, cho dù hai người bọn họ tình cảm còn hơn vàng, không có hiệu quả gì, ta cũng không có tổn thất cái gì."
【......】
【 Cô thật độc ác a.】
"Ngươi biết cái gì, đây chính là kế hoạch B hoàn hảo!"
【Kế hoạch A hoàn hảo là cái gì?】
"Đánh gãy chân Quý Uyển Vi."
Diệt Mông hoàn toàn không có cảm thấy kế hoạch A có gì không ổn, ngược lại tràn đầy phấn khởi hỏi: 【 Vậy cô tại sao không thực hiện kế hoạch A?】
"......"
Hoa Vụ có chút chán nản.
Vòng tròn của cô cùng Quý Uyển Vi khác nhau, rất ít cơ hội gặp mặt.
Không tìm được cơ hội nào.
......
......
Sở Giang Thu cẩn thận nhớ lại lúc hắn cùng Tống Di gặp nhau, càng nghĩ càng thấy phải có chút quá trùng hợp.
Hơn nữa Tống Di trước sau có quá nhiều thay đổi.
Nếu như cô ta thật sự là ở bên cạnh mình diễn kịch......
Thế nhưng vì sao Quý Uyển Vi lại muốn làm như vậy?
Muốn nhắc nhở hắn, người mình thích là cô? Hay là muốn để Tống Di chiếm một vị trí ở bên cạnh mình, để cho cô có thể trở về bất cứ lúc nào?
Chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này khiến Sở Giang Thu đã không còn cách nào tin tưởng Quý Uyển Vi như trước nữa.
"Sở tổng, về công ty hay là......"
"Đến trang viên Huy Ánh."
Lương đặc trợ đáp một tiếng, quay đầu đi về hướng trang viên Huy Ánh.
Đó là nơi Quý tiểu thư ở......
Lương đặc trợ vốn cho rằng Sở Giang Thu muốn tìm Quý Uyển Vi, ai biết sau khi đến trang viên Huy Ánh, Sở Giang Thu ngồi ở phía sau bất động, đợi mười mấy phút, lại bảo hắn về công ty.
Từ khi Tống Di tiểu thư......
Lương đặc trợ càng ngày càng không hiểu Sở tổng.
Càng không hiểu rõ Sở tổng là thích tiểu thư Quý Uyển Vi hay là Tống Di tiểu thư, tình yêu thật khó hiểu.
......
......
Quý Uyển Vi đã vài ngày không có đi ra ngoài, trong phòng kéo rèm cửa kín mít, trên giường có một chỗ phồng lên, chứng tỏ bên trong phòng này có người.
Quý Uyển Vi nghĩ mãi mà không rõ, đến cùng là sai chỗ nào.
Vì sao lại cục diện hiện tại lại như này.
Cô kiểm tra người viết bài viết kia, nhưng mà là paparazzi, nói những cái tin đó là người khác gửi vào hòm thư của hắn, hắn cũng không biết là ai gửi.
Quý Uyển Vi thậm chí tìm cả người điều tra email kia, kết quả cũng không tra ra được tin tức gì hữu dụng.
Đối phương rõ ràng là đang ngăn cản cô tìm ra.
Hiện tại những cái đó trên mạng đã không còn nữa, thế nhưng mà ở trong vòng tròn này, ai mà không biết?
Những người kia đều đang nhìn trò cười của cô.
Cô bây giờ căn bản không dám đi ra ngoài tham gia bất kỳ hoạt động gì.
Quý Uyển Vi càng oán hận nguyên thân, tại sao lại muốn ở cùng với tên hoạ sĩ kia.
Cùng một chỗ coi như xong, tại sao đầu óc lại phát sốt muốn kết hôn......!Còn mang thai sinh non.
Hắn có chỗ nào hơn được Sở Giang Thu chứ?
Quả thực chính là đầu óc có bệnh!
Cô không thể ngồi chờ chết như thế.
Quý Uyển Vi đứng lên, tìm tới điện thoại bị mình ném sang một bên, lật đến số của Sở Giang Thu.
Trong điện thoại vang lên từng tiếng bíp lạnh lẽo khiến trái tim Quý Uyển Vi lạnh đi một nửa, cô kiên nhẫn gọi, không biết qua bao nhiêu lần, điện thoại rốt cuộc cũng được kết nối.
"Giang Thu......"
Âm thanh Quý Uyển Vi mang theo tiếng khóc nức nở: "Anh có thể tới đây một chuyến không, em rất khó chịu......!Em chỉ là muốn gặp anh một chút......!Giang Thu, anh vì sao không chịu tin tưởng em......Em không có lừa anh, em thật sự rất khó chịu......"
Đại khái là Quý Uyển Vi khóc đến quá thương tâm, người ở đầu điện thoại bên kia rốt cuộc đã đáp ứng đến.
Quý Uyển Vi lập tức đứng lên, đi trang điểm một cái nhìn qua càng tái nhợt.
Leng keng ——
Quý Uyển Vi nghe thấy tiếng chuông cửa, lập tức đi mở cửa.
"Giang Thu......"
Quý Uyển Vi sắc mặt tái nhợt, môi không còn chút máu, váy dài mỏng manh, đứng ở trước cửa, cười