Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
Diệp Chí Dương làm xong cơm, gọi Hoa Vụ đi vào.
Hoa Vụ đã đổi một bộ quần áo sạch sẽ thoải mái, cô ngồi ở trên ghế nhỏ, cầm đũa chọn chọn ăn hai miếng.
Diệp Chí Dương chờ ở bên cạnh giống như một tiểu đệ, nhìn sắc mặt của cô.
Hoa Vụ cạch một tiếng mà ném đũa xuống, "Tay nghề nấu nướng của anh như thế nào mà càng ngày càng thụt lùi thế."
Diệp Chí Dương: "Có sao?"
Hắn nếm thử một miếng: "Có thể là gia vị ở quê không đầy đủ, Tiểu Dư, em ăn tạm trước, chờ trở về, anh lại làm cho em."
Vì theo đuổi được nữ chính, Diệp Chí Dương cũng phí không ít tâm tư.
Sau khi bọn họ ở bên nhau, đều là Diệp Chí Dương nấu cơm.
Đương nhiên nữ chính cũng sẽ không nấu cơm.
Hoa Vụ: "Không ăn."
Diệp Chí Dương đáp ngay: "Vậy thì không ăn nữa."
Hoa Vụ đứng dậy, chỉ vào giường: "Giường này quá cứng, em ngủ không quen, anh trải thêm đệm cho em, còn có cái chăn kia, nguyên liệu gì đó, đều sờ quá cứng.
Anh đổi cho em."
"Tiểu Dư, đây là chăn hỉ."
"Chăn hỉ mà dùng nguyên liệu kém như vậy? Nhà các anh khinh thường em đúng không? Cố ý đối xử với em như vậy?"
Diệp Chí Dương cả kinh: "Tiểu Dư, anh không phải có ý đó."
"Em mặc kệ, dù sao em cũng ngủ không quen, anh phải đổi cho em!"
"Nhưng đã muộn thế này......"
"Anh không đổi thì em sẽ đi luôn."
"......!để anh nghĩ cách!"
Diệp Chí Dương chỉ cho rằng cô tức giận vì chuyện làm phiền buồng tân hôn, hiện tại cũng chỉ có thể dỗ.
Hắn vừa mới chuẩn bị ra cửa, mẹ Diệp đột nhiên xông tới.
Giọng điệu của mẹ Diệp rất nôn nóng: "Con trai, tiền mừng có phải ở chỗ con không?"
"Không có ạ."
Hắn làm gì có thời gian đi quản tiền mừng gì đó.
"Mẹ, không phải mẹ thu rồi sao?"
"Vừa rồi mẹ đi xem, kết quả lại không thấy! Đây có phải là bị người ta lấy đi rồi không!"
"Mẹ, mẹ đừng vội......!tìm lại xem, nói không chừng là mẹ tiện tay để đâu đó."
"Mẹ đều tìm khắp nơi rồi!"
Diệp Chí Dương đang muốn mang mẹ Diệp đi ra ngoài lại tìm lại một lần thì đằng đằng sau lại vang lên tiếng của Hoa Vụ: "Con cầm."
Mẹ Diệp lập tức đẩy Diệp Chí Dương ra: "Con cầm?"
Hoa Vụ gật đầu.
"Cô dựa vào cái gì mà lấy?" Lông mày mẹ Diệp dựng thẳng lên, giọng thô kệch quát to: "Nhanh đi lấy trả lại cho tôi."
Hoa Vụ cười ra tiếng, tươi cười kia dừng ở trong tai mẹ con Diệp gia, là vô cùng mỉa mai.
"Cô cười cái gì? Nhanh đi lấy tiền ra đây."
Hoa Vụ ngừng cười, "Tiền làm đám cưới đều do con bỏ ra, tiền mừng thuộc về con thì có vấn đề gì sao? Diệp Chí Dương, anh cảm thấy em không nên lấy ư?"
"Cái gì mà cô bỏ ra, con trai tôi không bỏ ra à?"
Hoa Vụ cũng không phản bác mẹ Diệp, ánh mắt bình tĩnh nhìn về phía người đàn ông bên cạnh: "Diệp Chí Dương."
Diệp Chí Dương mới đi làm chưa lâu, hắn có thể có bao nhiêu tiền.
Ngày thường vì theo đuổi cô, càng tiêu không ít tiền, mỗi tháng có thể tiết kiệm được hai ngàn đã tính là không tệ rồi.
Cho nên tiền đám cưới này, hắn đều không bỏ ra được bao nhiêu.
Diệp Chí Dương đương nhiên không dám bắt Hoa Vụ giao tiền này ra.
Diệp Chí Dương lôi kéo mẹ Diệp, khuyên bà: "Mẹ......!dù sao này tiền cuối cùng cũng phải cho chúng ta, để cho Tiểu Dư cầm đi."
Mẹ Diệp vừa nghe xong liền xù lông, hất tay hắn ra, chỉ vào hắn quát lớn:
"Hay cho Diệp Chí Dương anh, tôi ngậm đắng nuốt cay nuôi anh lớn như vậy, anh lại giúp đỡ người ngoài đúng không?"
Nếu bà ta thích con dâu này, vậy tiền mừng cho hai đứa nó cũng không sao.
Nhưng hiện tại bà ta không thích cô con dâu này, con trai còn luôn che chở cho nó, làm sao bà ta bỏ qua được.
Cho nên mẹ Diệp đã hạ quyết tâm từ trước, tiền mừng tuyệt không đưa cho bọn nó.
"Mẹ, lời này của mẹ sai rồi." Vẻ mặt Hoa Vụ thành khẩn: "Bây giờ chúng ta là người một nhà, sao lại là người ngoài chứ."
Mẹ Diệp trừng mắt nhìn về phía Hoa Vụ, tức đến đỏ cả mặt.
Diệp Chí Dương dùng ánh mắt trấn an Hoa Vụ, tỏ vẻ hắn sẽ xử lý tốt, nửa kéo nửa túm, kéo mẹ Diệp ra ngoài,
Hoa Vụ hừ nhẹ một tiếng, đi qua dùng chân đá qua cửa phòng, rầm một tiếng đóng lại.
"Ôi chao con xem nó kìa!!" Tiếng của mẹ Diệp từ ngoài cửa truyền vào, hét đến phá lệ lớn tiếng.
Hoa Vụ nghe bà ta ở bên ngoài mắng chửi, tâm tình không hệ chịu ảnh hưởng một chút nào.
Cô lấy túi đựng tiền mừng ra, đổ hết toàn bộ lì xì bên trong