Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
Cộc cộc ——
Cửa viện bị gõ vang.
Tạ Lan ra hiệu Hoa Vụ đi mở cửa, Hoa Vụ nhìn về phía Liên Hoài đứng ở một bên.
Boss phản diện ở cuối chuỗi thức ăn · Liên Hoài mặt cứng nhắc đi mở cửa.
Ngoài cửa đứng một phụ nhân ung dung hoa quý, bên cạnh phụ nhân là Liên Hương mang theo khăn che mặt, khăn che mặt che được mặt, nhưng lộ ra cái trán, mu bàn tay vẫn đỏ bừng một mảnh.
Liên Hoài ngoài ý muốn ở chỗ này thấy kế mẫu Trương thị của mình.
Hai người đối mặt, đều sửng sốt.
Liên Hoài nhớ tới vừa rồi mình đã gỡ đấu lạp xuống, bây giờ che lại cũng không kịp, dứt khoát đứng bất động, mặt không biểu cảm đối diện với Trương thị.
Ánh mắt Trương thị từ kinh ngạc đến lạnh băng, cũng chỉ dùng thời gian mấy hơi thở.
"Liên Hoài.
"
Lại thật sự là hắn.
Mấy năm nay Liên Hoài biến mất không thấy bóng dáng, bà ta đều cho rằng hắn đã chết ở nơi nào rồi.
Không nghĩ tới sẽ đột nhiên nhìn thấy ở chỗ này.
Thiếu niên mấy năm trước con mắt tràn đầy oán độc hận ý, ngoan tuyệt như sói con, bà ta liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu suy nghĩ của hắn.
Nhưng lúc này người đứng ở trước mặt bà ta, đã thu liễm thân bén nhọn kia, ánh mắt u ám như một đầm nước chết, khiến người ta không đoán ra được hắn đang suy nghĩ cái gì.
"Mấy vị có chuyện gì?"
Ánh mắt Trương thị dịch khỏi trên người Liên Hoài, dừng ở trên người Tạ Lan trong viện.
Trương thị thu liễm sát ý lạnh băng dưới đáy lòng lại, khôi phục dáng vẻ ung dung đoan trang, "Nghe nói công tử Tạ Lan của Phù Dung Cốc, dung mạo song tuyệt, hôm nay vừa thấy, Tạ công tử ngược lại không phụ danh tiếng.
"
Tạ Lan: "Ngươi tới khen ta?"
Trương thị: "! ! "
"Tạ công tử thân là tiền bối, không biết vì sao lại ra tay với tiểu nữ.
"
Tuy rằng hiện giờ tuổi của Tạ Lan cũng không lớn, được thế hệ trẻ bây giờ gọi một tiếng ca ca cũng không thành vấn đề.
Nhưng hắn đã nổi danh từ mười năm trước, đối với đám tiểu bối còn dựa vào bậc cha chú hành tẩu ở trong chốn giang hồ mà nói, đúng thật là tiền bối.
Tạ Lan quét liếc mắt Liên Hương một cái, "Còn chưa hỏi phu nhân là người phương nào?"
Mặt Trương thị đen đi vài phần, "Lâu chủ Trục Nguyệt Lâu.
"
Tạ Lan hơi gật đầu: "Thì ra là Trương phu nhân.
"
Trương thị: "! ! "
Bây giờ bà ta đã là người cầm quyền chân chính của Trục Nguyệt Lâu.
Người thức thời đều sẽ gọi bà một tiếng lâu chủ.
Tạ Lan gọi bà là Trương phu nhân như vậy, rõ ràng chính là không cho mặt mũi.
"Tạ công tử có phải nên cho ta một lời giải thích không?" Trương thị lôi kéo tay của Liên Hương, lộ mu bàn tay và cổ tay đỏ bừng kia.
"Nàng ta nói năng lỗ mãng với đồ nhi của ta.
"
"Ta không có!" Liên Hương phủ nhận: "Ta chính là nghi ngờ thiệp của bọn họ có vấn đề! ! Ai bảo bản thân bọn họ trốn trốn tránh tránh, không dám lấy gương mặt thật gặp người khác.
"
"Kẻ hèn hạ khiêu khích trước.
" Hoa Vụ chen vào nói: "Ai bảo ngươi nhiều chuyện.
"
Liên Hương: "! ! "
"Mẫu thân!!" Liên Hương ủy khuất nhìn về phía Trương thị.
Trương thị chụp lấy mu bàn tay Liên Hương, vỗ vỗ trấn an, "Chuyện của tiểu bối, Tạ công tử nhúng tay vào, có phải hơi quá phận hay không?"
Tạ Lan: "Không quá phận, ta chỉ có một đồ nhi như vậy, không thể gặp con bé bị bắt nạt.
Hiện tại Trương phu nhân tìm tới cửa, không phải cũng là đạo lý giống như vậy sao.
"
Dường như Hoa Vụ ngại không đủ náo nhiệt, ở một bên vỗ tay bộp bộp.
Trương thị: "! ! "
Liên Hương: "! ! "
Tạ Lan: "Nếu Trương phu nhân thật sự muốn lấy lại công đạo, vậy không bằng để đồ nhi của ta cùng cô nương nhà ngươi đánh thêm một lần nữa, chuyện giang hồ, có quy củ của giang hồ.
Ý của Trương phu nhân như thế nào?"
Hoa Vụ nhấc tay: "Ta không có ý kiến!"
Liên Hương: "! ! "
Ai muốn đánh nhau với nàng ta!!
Nàng tìm mẫu thân lại đây, là để chống lưng cho mình!!
"Nếu Trương phu nhân không muốn, vậy chuyện này ta không có gì để nói, mời trở về đi.
" Tạ Lan hoàn toàn không cảm thấy bản thân xuất đầu thay đồ nhi có cái gì không đúng.
"! ! "
Vậy chuyện này chẳng phải là cứ bỏ qua như vậy sao?
Hắn nghĩ tống cổ bà như vậy?
Tạ Lan không biết xấu hổ như thế, ngực Trương thị nghẹn một nhóm lửa giận.
"Được, đánh!! Nếu là nàng thua, cần phải ở trước mặt mọi người, xin lỗi Liên Hương!"
Hoa Vụ lại lần nữa nhấc tay: "Ta không có vấn đề gì!"
Tiểu cô nương kia nhìn có chút hưng phấn, đáy lòng Trương thị hơi lộp bộp một chút.
Nhưng nghĩ đến Liên Hương là do mình cực cực khổ khổ bồi dưỡng ra, thực lực cũng không kém.
Liên Hương tối hôm qua mới bị Hoa Vụ đánh, nóng nảy: "Mẫu thân con không muốn! ! "
Trương thị: "Cũng chỉ là một con