Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Hoa Mộng Tiếu Vân.
====
"Lại nói tiếp, chúng ta vẫn chưa chính thức giới thiệu qua nhỉ?" Vưu Na nói: "Tôi tên Vưu Na, là đội trưởng của tiểu đội này."
Đại Hùng vùi đầu ăn lương khô: "Tác Hùng."
Cừu Vân: "Tôi tên Cừu Vân, cô gọi tôi là A Vân, Tiểu Vân đều được."
Lục Thần: "Lục Thần."
Hoa Vụ cười nhẹ, "Tôi là Phục Cừ."
Sau khi mọi người giới thiệu xong, quan hệ dường như gần gũi hơn một chút.
Cừu Vân do dự, cuối cùng vẫn hỏi: "Cô ở trong toà nhà này, hình như rất có địa vị?"
Vẻ mặt Hoa Vụ như mang trách nhiệm lớn lao: "Tôi là người đứng đầu toà nhà này, bọn họ đều nhận sự che chở của tôi."
Vưu Na thấy Nghiêm Đại Tráng đang gặm lương khô ở cách đó không xa trợn trắng mắt, rõ ràng là cảm thấy lời cô nói không đúng.
Hoa Vụ lại nắm tay, nhìn bọn họ đầy chờ mong: "Nếu các người cho tôi gia nhập, sau này tôi cũng có thể che chở các người."
Nhóm bốn người: "......"
Vì sao lại cảm thấy cô có chút không bình thường vậy?
Vưu Na xấu hổ cười cười: "Khụ......!Buổi tối chúng tôi thương lượng đã?"
Hoa Vụ: "Ồ."
Hoa Vụ thay đổi sắc mặt ngay lập tức, cúi đầu xuống uống canh.
Sau khi ăn xong cô cũng không nói chuyện nhiều với bọn họ, đi thẳng vào nhà.
Nghiêm Đại Tráng thấy cô vào nhà, vội vàng đi lên lầu.
Vưu Na đứng dậy, gọi Nghiêm Đại Tráng lại, "Xin chào, chúng tôi muốn hỏi......"
"Hỏi cái gì mà hỏi, cút ngay!" Tính tình Nghiêm Đại Tráng nóng nảy, hất Vưu Na ra xa vài bước rồi chạy lên lầu.
"????"
Không phải lúc nãy tính tình còn khá tốt sao?
......
......
Tuy rằng Nghiêm Đại Tráng từ chối nói chuyện phiếm, nhưng trong toà nhà còn có nhiều người như vậy, dùng một chút đồ vật, vẫn có thể trao đổi được không ít tình báo.
Từ trong miệng những người này bọn họ biết được rằng, Hoa Vụ thực sự có thể được coi là người đứng đầu toà nhà này.
Đương nhiên, đây là cô tự phong.
Thực ra cô cũng không cố ý che chở bọn họ.
Chỉ là đám người nhận phí bảo hộ sẽ không đến đây nữa, cuộc sống của họ sẽ tốt hơn rất nhiều.
Hơn nữa cô sống ở đây, nhóm người của Đào ca ra ra vào vào, tự nhiên không ai dám đánh chủ ý lên tòa nhà này, trong khoảng thời gian này bọn họ cũng không mất gì cả.
"Cô ấy làm sao trấn áp đám thu phí bảo hộ?"
"......"
Cư dân trả lời có biểu tình rất cổ quái: "Bọn họ thu phí bảo hộ ở bên ngoài, cô ta lại thu phí bảo hộ của đám Đào ca bọn họ."
"???"
Cừu Vân quay lại sau khi hỏi han, uống một ngụm nước, nói: "Bọn họ nói cô ấy rất đáng sợ......"
"Có thể một mình giết quỷ hút máu, cô ta còn có thể là một người hiền lành sao?" Tác Hùng nói.
"Thế để cô ấy gia nhập không?" Cừu Vân nhìn đồng đội của mình.
......!truyện ngôn tình
......
Hôm sau.
Hoa Vụ mở cửa ra ngoài, đã thấy Vưu Na đang ngồi ở ngoài cửa.
"Chào buổi sáng." Vưu Na chào hỏi cô.
Hoa Vụ dẫm lên dép lê, uể oải đáp: "Chào buổi sáng."
Lúc này, hầu hết mọi người trong tòa nhà đều đã dậy, đang thu thập chuẩn bị đi làm.
Trong khu sinh hoạt có vườn trái cây, vườn rau và các nhà máy chế biến khác nhau, cũng như việc xây dựng an toàn cho khu sinh hoạt, tất cả đều cần đến người.
Vì vậy, chỉ cần bản thân siêng năng một chút, sẽ không chết đói trong khu sinh hoạt.
"Tối hôm qua chúng tôi đã thương lượng một lúc." Vưu Na nói, "Bởi vì rất lâu rồi chúng tôi không tuyển đồng đội mới, cho nên..."
Vưu Na vẫn uyển chuyển từ chối Hoa Vụ như cũ.
Bọn họ cũng không hiểu biết Hoa Vụ.
Bốn người bọn họ biết rõ lẫn nhau, phối hợp ăn ý.
Nhưng đột nhiên thêm một người nữa, một người mà họ không biết rõ lắm, họ không những phải thích ứng mà còn phải lo lắng không biết liệu cô ấy có mục đích khác hay không.
Bây giờ trong thời đại này......
Không cẩn thận thậm chí có thể mất mạng.
"Được rồi." Hoa Vụ cũng không bắt buộc.
Quả nhiên vẫn là đội ngũ của người xấu dễ gia nhập hơn.
Vưu Na thấy vẻ mặt Hoa Vụ thản nhiên, cũng không có vẻ tức giận, tiếp tục nói: "Cảm ơn cô đã cung cấp cho chúng tôi chỗ ở, vũ khí đổi được ngày hôm qua, hay là cô chọn một lượt đi......!Coi như là tiền thuê nhà chúng tôi trả."
Hoa Vụ cân nhắc một hồi, có vẻ tiếp nhận cách nói này.
Vưu Na đưa Hoa Vụ đến bên cạnh để chọn vũ khí, còn đưa tặng cô một vài viên đạn, cũng dạy cô cách sử dụng nó.
......
......
Hoa Vụ có được vũ khí, cảm thấy sống lưng mình thẳng lên, cùng ngày hứng thú bừng bừng tìm được Đào ca, bắt hắn đưa người đưa xe, trực tiếp rời khỏi