Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Dương Mai Phương.
====
Hoa Vụ ngồi lên mặt đất bị dây leo phủ kín, nhìn sợi dây leo cũng không tính là to trong chậu hoa, hữu hảo thương lượng với nó: "Ta đưa mi tới một chỗ có rất nhiều đồ ăn, mi muốn đi không?"
Lá trên dây leo run rẩy.
Hoa Vụ cũng không hiểu nó có ý gì.
"Muốn thì mi run một cái, không muốn thì mi run hai cái.
"
Lá cây xung quanh run lên một cái.
"Muốn đi hả?"
Lá cây lại run một cái.
"Ta biết ngay mi là một cây Hấp Huyết Vương Đằng có lý tưởng, có khát vọng! Không giống như những cây khác!" Hoa Vụ nắm lấy một nhánh cây đang rũ bên cạnh, "Chúng ta hợp tác vui vẻ!"
Lúc Bạch Tuyệt trở về, vừa hay nghe thấy những lời này.
"! ! "
Lại đang phát điên gì đây?
Hoa Vụ nắm nhánh cây kia, bắt đầu triển khai tình hình hợp tác cụ thể và tỉ mỉ: "Thế này nhé, ta chia mi ra làm nhiều nhánh nhỏ, đem vào! ! Mi len lén phát triển, đừng để bọn họ phát hiện.
"
Xào xạc ——
Lá cây run rất mạnh, hình như là không đồng ý với cách hợp tác của Hoa Vụ.
Hoa Vụ nắm chặt nhánh cây, mỉm cười nói: "Ta hỏi Bạch Tuyệt rồi, mấy cành này của mi có thể cắt ra rồi gieo trồng! ! "
Xào xạc ——
Hoa Vụ như là không nhìn thấy mấy cái lá cây đang run liên tục không ngừng, "Cái này gọi là xé chẵn thành lẻ, đây là chiến thuật, vì nhiều đồ ăn hơn, hy sinh tất yếu một chút cũng là bình thường! ! "
Xào xạc ——
"Mi còn run nữa, ta bảo Bạch Tuyệt chơi chết mi.
"
Lá cây xung quanh đột nhiên yên tĩnh lại.
Hoa Vụ vừa lòng gật đầu, "Vậy quyết định thế nhé.
" Cô lại nắm nhánh cây lắc qua lắc lại, vừa nghiêm túc vừa bệnh: "Chúng ta hãy cùng nhau cống hiến cho nhân loại đi!"
Bạch Tuyệt: "! ! "
Nó là một cây dây leo.
Còn là dây leo đặc thù của huyết tộc!
Cống hiến cho nhân loại cái gì?!!
Nhân loại biết không?!
! !
! !
Viện sinh vật Niết Bàn.
Hứa Tố không bắt được Hoa Vụ, cũng chưa giết được Bạch Tuyệt, bây giờ vẫn chưa thể phục chức.
Vốn đang có một đội trưởng Lý chịu bán mạng cho cô ta.
Bây giờ đội trưởng Lý cũng không còn.
Mỗi ngày Hứa Tố đều không làm được gì.
"Giáo sư Hứa, ra ngoài hả?"
"Ra ngoài đi dạo một chút.
"
Hứa Tố đeo khẩu trang, che mặt lại.
Từ cửa lớn chung cư đi ra, cô ta đi tới chỗ ít người.
Phải mau chóng nghĩ cách phục chức! ! Không vào được tòa nhà thực nghiệm, cô ta không làm được gì cả.
Viện sinh vật Niết Bàn có một công viên, Hứa Tố đi đến gần đó, phát hiện có người đang đổi cây xanh.
Hứa Tố đi tới, "Sao lại đột nhiên đổi mấy thứ này?"
Nhân viên trả lời: "Có mấy cái cây khô héo, cho nên đổi một loạt cây khác.
"
"Khô héo?"
"Cũng không biết sao lại như vậy! ! " Nhân viên oán giận, "Thực vật ở mấy nơi đều khô héo, bận rộn cả ngày cũng không làm hết việc.
"
Hứa Tố nhíu mày, thấy bên cạnh đó có thực vật bị nhổ ra, cô ta bước qua xem xét.
Nhìn qua thì giống như là chết khô.
Hứa Tố chọn mấy cây, đem về, đi nhờ giáo hai vị chuyên gia về thực vật ở phòng thí nghiệm.
Chỉ xem bề ngoài, đúng là trạng thái chết khô.
Nhưng chi tiết còn phải đưa tới phòng thí nghiệm.
Tuy rằng Hứa Tố không thể vào, nhưng đưa ít thứ cho đồng nghiệp vẫn được.
Vài ngày sau, Hứa Tố nhận được phản hồi.
Năng lượng của mấy cái cây kia bị hút sạch, không phải chết khô bình thường.
Nhưng bọn họ không phát hiện thực vật bị bệnh, cũng không có dấu vết của côn trùng, chính là tự nhiên bị hút cạn năng lượng.
Hứa Tố tới xem xét xung quanh mấy cây chết khô đó, cũng không tìm ra chỗ đặc biệt.
Chuyện này rất quái dị.
Hứa Tố quyết định đi tìm đoàn quản lý nói chuyện này.
"Giáo sư Hứa, cô tạm thời chưa thể phục chức, mời cô quay về đợi thông báo.
"
"Hôm nay tôi tới vì chuyện khác.
"
Nhân viên cản Hứa Tố, không cho cô ta lên lầu.
Mấy ngày liên tiếp Hứa Tố tới, đều có cùng một kết quả.
"Rất xin lỗi giáo sư Hứa, các quản lý tạm thời không có thời gian gặp cô.
"
"Mời cô quay về.
"
"Xin lỗi Hứa giáo sư, các quản lý đang mở họp, mời cô quay về.
"
"Giáo sư Hứa, mời về! ! "
Hứa Tố giận mà không có chỗ phát.
Nhưng tình trạng thực vật khô héo cũng không xuất hiện lại nữa.
Hứa Tố và đồng nghiệp trong phòng thí nghiệm âm thầm tra xét, cũng không tra ra được cái gì.
"Hay là thứ trên tầng thí nghiệm kia! ! " Hứa Tố vẫn hơi lo lắng, "Thoát ra được?
Tầng thí nghiệm kia chỉ bị đóng kín.
Đến bây giờ bọn họ còn chưa có phương án xử lý.
"Không thể nào.
" Đồng nghiệp nói: "Hai ngày trước bọn tôi vừa kiểm tra xong, đã đóng kín.
"
Hứa Tố: "Tôi cứ cảm thấy có chỗ bất thường.
"
"Giáo sư Hứa, chuyện này bọn tôi đã báo cáo lên các cấp quản lý, bởi vì không có nhiều bằng chứng, cho nên cấp trên cảm thấy có thể là do bị thứ gì đó làm ô nhiễm, còn đang