Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Umei.
Beta by DMP.
====
Hoa Vụ vừa thức dậy thì phát hiện có mấy cái hộp trong phòng, cô ngồi trên giường trong chốc lát rồi xốc chăn đi xuống, mở một cái hộp trong đó ra.
Bạch Tuyệt từ ngoài phòng đi vào liền thấy Hoa Vụ đứng ở cái bàn bên kia đưa lưng về phía hắn.
Tối hôm qua không có quần áo để thay, cho nên Hoa Vụ mặc quần áo của Bạch Tuyệt.
Bộ quần áo ở nhà vừa rộng thùng thình vừa dài, thiếu nữ loài người chỉ mặc vẻn vẹn một cái áo, cũng đã đủ che đùi lại.
Chân trần của cô dẫm lên thảm, hai tay giữ mép hộp, rũ mắt nhìn thứ bên trong.
Bạch Tuyệt đóng cửa lại, "Em dậy rồi à.
"
Thiếu nữ loài người quay lại, rút một cái dây lưng từ trong hộp ra, xách tới hỏi hắn: "Thân vương Bạch Tuyệt à, anh thích loại này sao?"
Bạch Tuyệt: "! ! "
Váy ren hai dây màu đỏ sẫm, chất liệu gần như trong suốt, vừa ngắn lại vừa mỏng, rõ ràng không phải váy ngủ bình thường.
Bạch Tuyệt sửng sốt vài giây, sau đó cười thành tiếng, "Niệm Nhĩ chuẩn bị đấy, em không thích sao?"
Ngày hôm qua bảo hắn chuẩn bị một ít quần áo.
Chắc hắn hiểu lầm rồi! !
"Anh thích à?"
"Nếu nó mặc trên người em, tôi thích.
" Bạch Tuyệt không hề che giấu ý nghĩ của mình một chút nào.
Hoa Vụ cầm quần áo ném vào hộp, ánh mắt dạo một vòng trên người hắn, cười như không cười nói: "Mặc ở trên người anh, tôi cũng thích.
"
"! ! "
Hoa Vụ đi vào phòng tắm rửa mặt, Bạch Tuyệt lục lọi mấy cái hộp.
Trong cái hộp này đều là loại quần áo như vậy, còn bám rất sát màu sắc yêu thích của hắn.
Bạch Tuyệt đóng hộp lại, kiểm tra các hộp khác một chút, cũng may chỉ có một cái hộp này không bình thường, những cái khác đều là quần áo bình thường.
Hoa Vụ rửa mặt xong đi ra, Bạch Tuyệt đã treo quần áo vào tủ.
Hoa Vụ nhìn hắn cầm đồ lót của cô xếp vào trong ngăn kéo, biểu cảm hơi bất thường, sau đó lại như không có việc gì chuyển tầm mắt đi.
! !
! !
Bữa sáng ăn ở tầng dưới, Hoa Vụ xuống tầng liền thấy người hầu trẻ tuổi Niệm Nhĩ hôm qua.
Anh ta đặt bánh mì đã nướng xong lên đĩa, bộ đồ ăn tinh xảo đã được bày sẵn lên bàn dài.
"Phục Cừ tiểu thư.
" Niệm Nhĩ khom lưng, "Buổi sáng tốt lành.
"
Hoa Vụ khẽ gật đầu, Bạch Tuyệt kéo ghế ra để Hoa Vụ ngồi xuống, hắn chống đằng sau ghế, ôm cô vào trong ngực.
"Bạn nhỏ có muốn tôi đút cho không?"
"Tôi có tay.
"
Ánh mắt Bạch Tuyệt dừng trên cổ tay trắng nõn của cô.
Hoa Vụ mặt không biểu tình liếc hắn một cái, Bạch Tuyệt thu hồi tầm mắt, cười một cái, ngồi vào bên cạnh, đổ một ly sữa bò nóng cho cô.
Niệm Nhĩ bưng tất cả bữa sáng lên bàn ăn, sau đó lui về bên cạnh Bạch Tuyệt.
"Chủ nhân, đồ Niệm Nhĩ chuẩn bị, ngài có thấy vừa lòng không?" Hắn mỉm cười chờ đợi lời khen của chủ nhân.
Các thân vương khác nuôi đồ ăn, cũng rất thích làm mấy cái tình thú này kia.
"Chuẩn bị rất tốt, lần sau đừng chuẩn bị nữa.
" Bạch Tuyệt nhịn cười: "Bạn nhỏ không thích.
"
Không thích?
Không đủ táo bạo sao?
Niệm Nhĩ nhíu mày lui sang một bên, ngờ vực nhìn Hoa Vụ, đồ ăn có thích hay không quan trọng sao?
Có phải chủ nhân quá nuông chiều đồ ăn rồi không?
Bạch Tuyệt hầu hạ Hoa Vụ ăn xong bữa sáng, dẫn cô đi tham quan kỹ lưỡng lâu đài cổ, cũng dò hỏi ý kiến của cô, xem có cần sửa đổi cái gì không.
Hoa Vụ cảm thấy hành vi của Bạch Tuyệt hơi kỳ lạ.
Chỗ ở trước kia, hắn cũng chưa từng cẩn thận dò hỏi như vậy! ! Đều là chuẩn bị cái gì thì cho cô dùng cái đó.
"Từ nay về sau em sẽ sống ở đây, đương nhiên phải dựa theo sở thích của em rồi.
" Bạch Tuyệt giải thích: "Tôi không mong em sống không vui vẻ.
"
Hoa Vụ có một suy đoán lớn mật: "! ! Anh không định nhốt tôi ở chỗ này chứ?"
Bạch Tuyệt cười nói: "Bạn nhỏ, quá thông minh cũng không tốt đâu.
"
Hắn đã chuẩn bị xong tinh thần nếu Hoa Vụ trở mặt, cũng chuẩn bị cưỡng ép mang cô về nếu cần thiết.
Ai ngờ Hoa Vụ chỉ cúi đầu suy nghĩ.
Hắn không biết cô nghĩ cái gì.
Nhưng chờ tới khi cô ngẩng đầu, liền trực tiếp nâng bước dọc theo hành lang đi về phía trước, không hề có vẻ gì là tức giận.
Có ăn có uống còn có mỹ nhân ở cùng, Hoa Vụ đã hoàn thành nhiệm vụ: "! ! " Tại sao lại tức giận chứ?
Đây còn không phải là cuộc sống dưỡng lão hoàn mỹ sao!
! !
! !
Ngày thứ ba Hoa Vụ ở lâu đài cổ.
Francis hơn nửa đêm vọt vào lâu đài cổ, nếu không phải Niệm Nhĩ cản nhanh, suýt chút nữa đã vọt vào phòng.
Bạch Tuyệt dỗ dành Hoa Vụ bị đánh thức xong, lúc này mới ra cửa.
Francis dựa ở hành lang, ánh sáng mờ ảo rơi trên người hắn, lộ