Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
Thứ sáu tan học.
Hoa Vụ thu thập cặp sách, chạy đến chỗ Giang Đồ bên kia chờ.
"Chị cũng sẽ không chạy." Giang Đồ bật cười.
Hoa Vụ: "......"
Không phải ta sợ ngươi chạy, là ta sợ ngươi xảy ra chuyện đó chị gái!!
Du Yên biết Giang Đồ muốn ở cùng cô, dù sao Giang Trà vẫn là học sinh trung học, ở trong mắt các cô chính là em gái nhỏ, chiếu cố một chút cũng nên làm.
Du Yên thương lượng với Hoa Vụ: "Tuần này ba mẹ chị cũng không ở nhà, ở nhà cũng nhàm chán, bạn học Tiểu Trà, chi bằng chị cũng đi đến nhà em ở cùng em?"
"......" Hoa Vụ cũng không phải rất muốn tiếp đãi khách, trái lương tâm gật đầu: "Được."
......
......
"Cửa nhà em......!sao đặc biệt như vậy?"
Du Yên đến cửa nhà, thấy cửa chống trộm bị phá hư theo một cách hài hoà nhất định, vẻ mặt ngạc nhiên.
Có rất ít người dùng loại màu đỏ này làm màu cho cửa chống trộm nhỉ?
Hoa Vụ lấy chìa khóa mở cửa, trực tiếp ném nồi: "Anh em sơn."
Dù sao chuyện này vốn dĩ cũng là vì Phó Việt.
"Phó Việt à......" Du Yên chậc một tiếng, đại khái là cảm thấy thẩm mỹ của Phó Việt có vấn đề, "Cậu ta và em hoàn toàn không giống nhau, sao hai người lại có thể là anh em......!hơn nữa họ của hai người cũng không giống nhau, hai người là một người theo họ mẹ, một người theo họ ba sao?"
Lúc cô vừa mới biết nhóc là em gái của Phó Việt, Du Yên và các bạn học trong lớp đều giống nhau, đều bị giật mình.
Phó Việt thế mà lại có một em gái thần đồng có thể nhảy lớp!
"Anh ý là con của cha kế em." Cái này không có gì phải giấu giếm, Hoa Vụ nói thẳng, "Hai chị gái đi vào đi."
Giang Đồ nắm lấy cánh tay Du Yên, ý bảo cô đừng hỏi nhiều.
Trước đó Du Yên đã được Giang Đồ dặn dò qua, đừng có hỏi đến chuyện trong nhà cô, cho nên sau khi Du Yên vào nhà, rất tự nhiên chuyển đề tài đến trên trường học.
Hoa Vụ từ chỗ Du Yên, nghe được không ít tin đồn.
Đương nhiên Du Yên cũng là nghe được từ chỗ người khác, tính chân thật sẽ có vài phần cũng không biết.
Du Yên đột nhiên nhắc tới Mạnh Diệu Ngôn: "Cậu nói như nào với Mạnh Diệu Ngôn?"
"Có thể nói như thế nào nữa......!cứ nói có việc thôi." Cảm xúc của Giang Đồ rõ ràng hơi chìm xuống, "Kỳ thật tớ cảm thấy, không đi cũng khá tốt, tớ sợ......"
"Có chuyện gì thì hỏi rõ ràng ra." Du Yên nói: "Cậu cũng chưa nghe cậu ta nói, tự mình ở chỗ này đoán, có tác dụng gì?"
Hoa Vụ đúng lúc chen vào nói: "Chị Giang Đồ thích Mạnh Diệu Ngôn? Lần trước em hỏi, chị Giang Đồ còn không thừa nhận......"
Du Yên che miệng cười: "Chị Giang Đồ của em ngượng."
"Cậu đừng nói nữa." Giang Đồ làm bộ muốn đánh Du Yên.
"Thích thì nói, đừng có bỏ lỡ, về sau hối hận."
"Em còn nhỏ tuổi, cũng hiểu không ít đấy." Du Yên trêu ghẹo một câu, lại đồng tình với câu của Hoa Vụ: "Tớ cảm thấy bạn học Tiểu Trà cũng không nói sai, cậu chủ động tỏ tình đi, lỡ như cậu ta thích cậu, cậu cũng không cần vất vả yêu thầm như vậy."
"Cậu ấy có người thích rồi......"
"Vậy thì cậu ta từ chối cậu, cậu cũng chết tâm luôn, không cần đoán tới đoán lui như vậy, hơn nữa nếu cậu ta có người thích rồi, còn hẹn cậu, vậy chẳng phải là tra sao?"
Hoa Vụ ở bên cạnh gật đầu, gật xong lại nói: "Nhưng mà em cảm thấy Mạnh Diệu Ngôn thích chị Giang Đồ á."
Hai người đồng thời nhìn về phía Hoa Vụ.
Hoa Vụ mở to đôi mắt đen nhánh, "Thật sự.
Em nhìn người rất chuẩn."
"Phụt ——"
Du Yên cười trước, sau đó là nhìn Giang Đồ.
"Em mới bao nhiêu tuổi chứ, em nhìn người rất chuẩn ha ha ha ha......" Du Yên ôm bụng cười cười to.
"......"
Ta cầm kịch bản đọc với ngươi, ngươi cũng không tin......
"Có phải tuần này chị Giang Đồ có hẹn với anh ấy không?"
"Lại chẳng, bọn họ hẹn đi xem phim đấy." Du Yên lanh mồm lanh miệng: "Nếu không phải tới ở cùng em, nói không chừng sau lần hẹn hò này, sẽ có kết quả!"
Hoa Vụ ồ tiếng, "Vậy không phải là em ngáng đường hai người sao!"
"Thật ra chị cũng chưa nghĩ xong......" Giang Đồ vội vàng nói: "Không liên quan đến em."
"Nếu là bởi vì em, phá hủy một mối nhân duyên tốt, vậy em có tội lớn......" Hoa Vụ suy nghĩ một chút, đột nhiên làm như nghĩ ra được một cách hay, "Không bằng chủ nhật chị Giang Đồ hẹn gặp anh ấy đi, bọn em giúp chị."
Không phải thứ sáu và thứ bảy, hẳn là có thể bỏ được Ngụy Khải Phi và sự cố.
Thật