Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
Hoa Vụ cũng cảm thấy Phó Việt sẽ không muốn, nhưng dù sao cũng là nữ chính nhà bên đưa, cho nên cô vẫn tượng trưng tới hỏi một chút.
Sau khi được câu trả lời của Phó Việt, cô không hề ngoài ý muốn chút nào: "Vậy em mặc cả.
"
Tuy rằng cái kia của Phó Việt rất lớn, nhưng mặc ở nhà vẫn được.
Phó Việt đột nhiên nói: "Cô mặc vừa?"
Hoa Vụ ôm áo, có chút không phục nói: "Em sẽ còn phát triển nha.
"
Hiện giờ cô mới bao nhiêu tuổi!
Còn phát triển!!
Khinh thường ai chứ!
Phó Việt quan sát trên dưới cô, có thể là trong khoảng thời gian này ăn rất tốt, cô gái nhỏ đã cao hơn một cái đầu một chút.
Ánh mắt hắn dừng ở trên hai cái áo lông kia.
Màu sắc của áo lông không giống nhau, nhưng kiểu mẫu giống nhau.
"Đưa đây.
"
"Không phải anh không muốn sao?"
Phó Việt đưa tay ra, lạnh nhạt nhìn cô: "Bây giờ muốn.
"
"! ! "
Ngươi trở mặt nhanh như vậy sao?
Hoa Vụ mất đi một cái áo mới, không vui vẻ đặt cái áo kia vào trong tay hắn.
Phó Việt tiện tay ném áo ở mép giường, cầm lấy bút tiếp tục viết đề.
Hoa Vụ thò lại gần nhìn xem, rút bút ra, vỗ vài cái ở trên: "Sai hết rồi, lúc em giảng bài cho anh, có phải anh không nghiêm túc nghe không?"
Dường như Phó Việt đã từ bỏ giãy giụa, giờ phát triển theo hướng của một học ainh ngoan: "Vậy cô nói lại một lần nữa.
"
"Em phục thật sự.
" Hoa Vụ ngồi vào bên cạnh, bắt đầu giảng từ chỗ sai thứ nhất, "Anh nhìn em làm gì? Trên mặt em viết đáp án à?"
! !
! !
Sắc trời bên ngoài dần dần tối xuống, có người bắt đầu bắn pháo hoa, pháo hoa nở rộ rồi biến mất ở trên không trung, ánh sáng chiếu vào trong phòng cũng là lúc ẩn lúc hiện.
Phó Việt viết xong đề cuối cùng Hoa Vụ đưa, mặc áo khoác vào, đi ra khỏi phòng.
Hắn mới vừa kéo cửa ra thì mặt Khổng Gia Hào đã xuất hiện ở trước mặt hắn, "Anh Việt, surprise.
"
"! ! "
Phó Việt nhìn Khổng Gia Hào và đám người phía sau cậu ta kia, "Sao bọn mày lại tới đây?"
"Sao bọn em có thể để anh Việt một mình! ! À không phải, sao có thể để anh Việt và em gái lẻ loi ăn tết chứ? Cho nên bọn em đã tới đây, anh Việt, có phải cảm động hay không.
"
Phó Việt: "! ! "
Cũng không có.
Bọn Khổng Gia Hào ai cũng mang theo đồ ăn tới, còn có người mang theo giá nướng BBQ, bọn họ chuẩn bị ăn BBQ nướng.
Phó Việt ngồi ở trên sô pha, nhìn bọn họ nhanh chóng thu dọn ban công xong rồi bày biện giá nướng BBQ.
Một vài người thì ở phòng bếp rửa rau cắt thịt và xâu thịt.
Hoa Vụ cũng giống hắn, ngồi ở trên sô pha, lúc thì nhìn bọn họ lăn lộn trong phòng bếp, lúc thì nhìn trên ban công, "Anh gọi bọn họ tới?"
"Không phải.
"
Nhưng mà đêm giao thừa trước đó, hắn đều ở bên ngoài cùng bọn họ.
"Em còn đang muốn để anh làm cá ăn.
" Hoa Vụ liếc hắn một cái: "Xem ra không ăn được rồi.
"
Tay Phó Việt nhét ở trong tay áo hơi cuộn tròn lại, hắn đè thấp giọng hỏi: "Ngày mai có thể ăn chứ?"
Phòng bếp có người gọi, "Em gái Tiểu Trà, nước tương nhà em ở đâu thế?"
Tiếng pháo hoa ngoài cửa sổ và tiếng người át đi tiếng của Phó Việt.
Hoa Vụ đứng dậy đi vào phòng bếp tìm nước tương.
Chờ này bảy tám tên nhóc chuẩn bị đồ xong, chính thức bắt đầu nướng, đã hơn 8 giờ.
Nhưng mà đêm nay sẽ rất náo nhiệt, chắc đến sau rạng sáng thì hàng xóm chung quanh cũng sẽ chưa tan, cho nên cũng không cần lo lắng bọn họ ăn đến quá muộn, làm phiền người khác.
Ban công không tính là lớn, chen chúc nhiều người như vậy liền càng hiện ra vẻ bé nhỏ, nhưng bọn họ cảm thấy co lại ở bên nhau, tựa hồ càng có cảm giác tập thể.
"Anh Việt anh còn chưa có khoẻ hẳn, không thể uống rượu, để em mang đồ uống cho anh.
"
"Em có thể uống.
" Hoa Vụ giơ tay, mắt trông mong nhìn Khổng Gia Hào: "Em không bị bệnh.
"
"Không được.
" Phó Việt nắm cổ áo cô, kéo cô về phía sau, ánh mắt hung dữ cảnh cáo cô.
Tay Hoa Vụ và chai bia trong tay Khổng Gia Hào bị gạt đi một cách hoàn mỹ.
Hoa Vụ: "! ! "
"Ha ha ha, em gái Tiểu Trà uống sữa chua.
" Khổng Gia Hào lấy sữa chua ra, nhét vào trong tay Hoa Vụ.
Hoa Vụ: "! ! "
Ai.
Lại là một ngày dưỡng sinh thất bại.
! !
! !
"Còn nhớ năm trước chúng ta ở bờ sông đó, ai da gió kia, thổi đến mức mặt ông đây đều