Đường Liệt an phận thủ thường làm một mỹ nam ngoan ngoãn ngồi im một góc.
Vành mắt hắn nãy giờ vẫn còn hơi ướt vì vừa bị đánh cho một trận.
Còn tưởng rằng người phụ nữ này thấy một tiểu thịt tươi vô cùng ngoan ngoãn biết ăn biết ngủ biết nịnh nọt thì sẽ bày một bộ dáng " Chị đây là phú bà, tới đây, chị bao nuôi toàn bộ chúng sanh " cơ chứ!
Chậc chậc, mỹ nhân lạnh lùng!
Mộc Trà lái xe vòng vòng thành phố, bên ngoài đổ nhiệt vào ba giờ chiều, so ra với lúc một giờ chiều cũng chẳng khá khẩm hơn bao nhiêu.
Thành phố Y ở đoạn này lại hoang tàn tới độ có thể nhìn thấy mặt đất đã dần biến thành cồn cát.
Chưa đến một tháng đã biến đổi thành cái dạng này thì không biết trải qua mấy năm sẽ thành cái khỉ khô gì.
Chiếc Jeep Rubicon chạy trên cồn cát khô, tốc độ như muốn sới tung từng cồn cát lên, bụi cát phả về phía sau lại khiến cho toàn không gian trở nên mờ mịt.
Đan gaster không dưới 50 con đuổi theo sau phía xe ô tô, chúng liều mình xông tới mặc kệ cát bụi mù mịt có đập vào mắt.
Mộc Trà tùy ý lôi ra một chai nước suối nhỏ ném qua chỗ Đường Liệt, lại đem ra một chai lớn hơn, uống một ngụm lớn, sau đó nhấn nút hạ mui xe xuống.
Mui xe vừa hạ xuống, Đường Liệt lập tức cảm nhận được cái nóng đến cháy da bỏng thịt ở ngoài trời.
Xe chạy với vận tóc không dưới 100km/h mà đàn Gaster kia vẫn đuổi theo sát phía sau thì Mộc Trà bày tỏ đám này cũng rất trâu bò rồi!
Phần lớn trong mấy con này đều đã đột biến gen, cho dù có chạy nhanh hơn ngựa thì cũng không có chuyện gì làm lạ.
Mộc Trà uống xong ngụm nước lớn, lập tức đem chai nước lớn kia hướng ngang ra ngoài cửa sổ xe, lực tay bóp lại, nước trong chai lập tức bị phọt ra ngoài, một loại tràng cảnh nhìn vô cùng khoa trương.
Phải biết hiện tại đồ ăn và nước uống là hiếm thế nào, vậy mà người phụ nữ này lại tùy ý như vậy.
Đường Liệt ôm chặt lấy chai nước nhỏ nãy giờ vẫn chưa dám mở nắp, hai mắt nhắm chặt lại xong tại ti hí nhìn người phụ nữ bên cạnh.
Nước hết, Mộc Trà trực tiếp ném luôn chai nhựa về phía đám Gaster kia, câu lên nụ cười nhàn nhạt: " Bám chặt vào. "
Đường Liệt còn chưa kịp hiểu gì, Mộc Trà đã tăng ga xe, tốc độ tối đa lập tức được kích hoạt, hắn chỉ biết nhắm tịt mắt, thầm cầu nguyện cho bản thân.
Nước này không có đường đi lại nữa rồi!
Lạy chúa trên cao, phù hộ cho con toàn mạng!
Phía trước là vực nứt gãy, Đường Liệt nãy giờ vẫn mở mắt ti hí, nhìn thấy đường cụt lập tức mở lớn hai mắt, gào lên trong lo sợ: " Niếp tiểu thư, tôi chưa muốn chết đâu! Tôi còn phải bồi ngủ cô nữa mà! "
Có muốn chơi trò tự tử thì cũng đừng lôi hắn theo chứ!
Lạy chúa trên cao, cái vực rộng hơn 20 mét này định chôn bao nhiêu người cho vừa!
Mộc Trà vẫn không có ý định giảm ga, khoé miệng hơi nhếch lên, lại nhấn mạnh vào chân ga, gạt cần số lên, nút đỏ hiện lên phía trước. Ngón tay hơi động cuối cùng nhấn vào nút đỏ.
Từ bô ga của xe xoẹt lên lửa lớn, xe lập tức lao khỏi cồn cát, trực tiếp lao đến phía vực thẳm.
Lạy chúa trên cao cho con được toàn mạng!
Đường Liệt không dám mở mắt, tay hắn ôm chặt lấy chai nước lọc kia, gương mặt bày tỏ rõ sự khiếp đản không thôi.
Thật tội nghiệp, một tiểu thịt tươi vạn người mê như hắn mà phải chôn xác dưới cái vực đen