" Ục ục " tiếng bụng đói lần nữa kéo Mộc Trà Tỉnh dậy, thật là đói!
Mơ mơ màng nhìn xung quanh, cái bầu trời này lại có màu nâu à? Thật là kì lạ!
Quơ quơ người định ngồi dậy, cô lúc này liền phát hiện bản thân không thể ngồi cũng chẳng thể đứng.
Cái quái gì a a?
Giơ hai bàn tay lên không trung toan kiếm một cái điểm tựa, Mộc Trà hận không thể chọc chết hệ thống!
Bàn tay siêu siêu nhỏ này là cái gì a? Đùa lão nương à?
Đừng bảo là cái kia nhé...
Mộc Trà bắt đầu nói chuyện, bất quá lại không thể nói được từ gì, nằm nửa tiếng vẫn chưa thể nói được từ nào tử tế ngoài ô ô a a, cô bắt đầu nổi đoá với hệ thống.
" Mi là muốn làm trò gì? Lão nương biến thành con nít rồi ô ô "
\[ Nhiệm vụ đầu tiên dễ mà ký chủ, cố gắng lên! Bản hệ thống liền truyền đến cốt truyện cho cô! \]
" Cốt truyện thì để sau đi, lão nương còn bận lấp đầy cái bụng đã! "
Quyết định không nói chuyện với hệ thống nữa, Mộc Trà lúc này vì cái ăn bắt đầu khóc ing ỏi!
" Oa oa oa "
" Công chúa, công chúa, người tỉnh rồi, ngoan ngoan " ngay lập tức một tì nữ bên ngoài chạy vào.
Mộc Trà quơ quơ tay lên không trung, bày tỏ một bộ dáng ' lão nương rất đói! ' nhưng tì nữ kia vẫn là không hiểu, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn đáng yêu, tì nữ nói: " Tiểu công chúa thật đáng yêu a, sao người lại tỉnh ngủ rồi? "
Mộc Trà: Lão nương rất đói!
" Oa oa oa " Bụng biểu tình dữ dội, Mộc Trà hiện chỉ biết khóc lớn
Đói đói đói!
" A, công chúa ngoan ngoan " Tì nữ bế cô lên, vỗ nhẹ vào vai.
" Oa oa oa "
Từ bên ngoài chạy vào một nữ nhân cùng vài tì nữ, nàng nhỏ nhẹ nói, ôm lấy Mộc Trà: " Tiểu Nghiên, ngoan ngoan, mẫu thân đây, ngoan ngoan "
Mộc Trà ngưng khóc, mở đôi mắt to tròn ngấn nước long lanh nhìn, lại thút thí nhìn xuống bụng tròn xoe của mình.
Thật là đói!
Tất cả hành động này đều bị thu vào trong mắt nữ nhân cùng mấy tì nữ, bọn họ đều là đỏ mặt a~
Công chúa nhà họ lại sao lại đáng yêu thế không biết!
Tan chảy a a!
Đưa tay nhỏ chọc chọc vào bụng tròn, Mộc Trà nhìn lên nữ nhân xinh đẹp trước mặt, mở miệng: " i i a a a. "
Đói đói đói!
" A, tiểu bảo bối, con đói sao? Ngoan, mẫu thân lấy đồ ăn cho con " nữ nhân ôm nàng trong lòng, vỗ vỗ nhẹ vào vai cô.
Nhìn đến đám tì nữ đang tràn ngập trong sự đáng yêu kia, nữ nhân nói: " Tiểu Trúc, đi làm một ít bột cho tiểu bảo bối đi "
" Vâng thưa nương nương " Tiểu Trúc nhanh nhảu rời đi.
Mộc Trà ngoan ngoãn ngồi trong lòng nữ nhân kia, nàng mỉm cười xoa xoa lưng bé nhỏ.
Thật là đáng yêu a~
Mộc Trà sau khi đánh chén no say thì trực tiếp lăn ra ngủ, nữ nhân kia còn ở lại thêm hồi lâu mới rời đi.
Cô còn đang ngủ liền bị hệ thống quèn nhét đến một đống cốt truyện.
Mộc Trà nằm quơ quơ tay trong không trung,