Tang Họa trầm mặc, Di Giai lại nghiêng đầu cười:"Dù không biết là ngươi gặp phải vấn đề gì, nhưng như ta đã nói trước đó, ta chỉ tới để tìm báu vật thôi, xong việc ta sẽ rời đi, khi đó tùy ý ngươi dùng cơ thể này."
Một hồi lâu sau vẫn không thấy Tang Họa đáp lại, Di Giai cũng không nói thêm mà xoay người tiến về giường ngủ. Hồi lâu sau, Tang Họa thu mình lại, từ bỏ quyền kiểm soát nửa thân trái.
"Di Giai." Lúc này thẻ đen đột nhiên lên tiếng.
"Hả?"
"Người bên phe phái trở về rồi."
"Thắng không?" Cô lập tức phấn chấn tinh thần.
"Thắng!"
"Oa!!! Tốt rồi!" Di Giai ôm ngực lăn mấy vòng trên giường rồi mới nhớ ra, hứng khởi hỏi:"Phần thưởng là gì thế?"
"Chưa công bố. Ngươi làm xong nhiệm vụ đi rồi tính. Sắp hết tiền rồi hả?" thẻ đen có chút hả hê.
"Ta vẫn ở top 156 Đại Gia!" Cô lườm nó một cái, thẻ đen lại làm bộ kinh ngạc:"Vẫn chưa ra khỏi top 200 sao, ngươi thật giàu nha!"
"..."
Di Giai nghiêm túc nghĩ lại thì hẳn là bản thân cũng nên mở quán làm ăn buôn bán gì đó, hiện tại tiền chỉ có ra mà không có vào, sớm muộn cũng có ngày hết. Quan trọng hơn là cô muốn đưa mình trở lại top 100 trên BXH. Có chút danh tiếng vẫn thích hơn chứ!
Đám người ở BXH Đại Gia hầu hết đều là dân buôn bán, chứ làm mỗi nhiệm vụ rồi nhận tiền thưởng thì chắc chắn không đủ bám trụ top rồi.
Di Giai còn đang suy nghĩ thì đột nhiên một đường sáng mỏng xuất hiện giữa phòng, cô ngẩn người, còn chưa kịp phản ứng thì đã nghe tiếng kêu kinh ngạc của thẻ đen:"Là vết rách không gian!"
"Vết rách!?" Không ngờ hiện tại nó lại xuất hiện ngay trong căn phòng này, ngay trước mặt cô.
Vết rách kia không nhanh không chậm hé mở ra một lỗ hổng bằng nắm tay, thẻ đen đang lơ lửng, bỗng có cảm giác tình hình không đúng, quả nhiên 1 giây sau nó liền bị một lực hút lớn kéo vào bên trong.
"Á?" Sự việc xảy ra quá nhanh nhưng với tư cách là một người mất thẻ nhiều lần, Di Giai đã trở nên cực kỳ nhạy cảm, vừa thấy thẻ đen sắp bị hút vào cô đã vội nhào người lên dùng 2 tay túm lấy nó.
Điều Di Giai không ngờ tới là lực hút của vết rách quá đáng sợ, lập tức cả cơ thể cô đã bị kéo vào trong. Mà vết rách không gian bị cơ thể Di Giai xuyên qua càng trở nên rộng hơn, sau khi nuốt chửng cô, nó hơi rung lắc rồi lại từ từ biến mất.
"Bịch!" Xuyên qua vết rách, Di Giai rơi xuống một con hẻm tối tăm, thẻ đen phản ứng lại đầu tiên, nó bay lên cao nhìn quanh rồi lại hạ xuống, kinh hãi đập bôm
bốp vào ngực cô:"Tiêu rồi! Chúng ta đang ở thế giới hiện đại, thế giới mà có các đồ vật bị hút vào thế giới kia ấy!"
"Hử? Là thế nào?" Tang Họa xoa xoa phần mông bị ngã đau, hắn nhìn quanh, lúc này mới cau mày hỏi:"Đây là đâu?"
"..." thẻ đen có chút mệt.
Tang Họa thấy thẻ đen im lặng, hắn cũng không hỏi gì thêm mà đứng dậy, chậm rãi đi ra khỏi con hẻm.
Bên ngoài, ánh đèn đường lấp lánh trong đêm, thêm cả đoàn xe cộ đông đúc đi lại còi xe inh ỏi đánh thẳng vào thị giác và thính giác Tang Họa khiến hắn loạng choạng suýt ngã. Hắn chống tay vào tường trợn trừng mắt nhìn cảnh tượng trước mặt, hồi lâu cũng không thấy động đậy.
Thẻ đen đợi một hồi không thấy Tang Họa nhúc nhích, rốt cuộc cũng không nhịn được, đẩy vai hắn một cái, cả gan hỏi:"Di Giai đâu rồi?"
Tang Họa hồi thần, hơi liếc nhìn thẻ đen:"Mau giải thích cho ta chuyện gì đang xảy ra."
"Nói ngắn gọn thì chúng ta đang ở không gian khác! Ngươi phải gọi Di Giai ra mới có thể giải quyết được chuyện này!" thẻ đen gấp muốn chết rồi!
"Cô ta? Từ lúc tỉnh dậy ta đã không còn cảm giác được sự hiện diện của cô ta trong cơ thể này nữa rồi." Tang Họa hơi nghiêng đầu, một tay đưa lên xoa cằm tỏ vẻ đăm chiêu:"Hay là ta đã thành công hấp thụ cô ta?"
Thẻ đen mới nghe được câu đầu đã sợ hãi đến suýt rơi xuống đất, với tình hình hiện tại mà Di Giai còn biến mất thì phải làm sao!!! Cô ấy lạc trong thế giới này hay là lạc ở thế giới tu tiên kia? Ở chung 1 thế giới đã khó tìm nhau, hiện tại lạc ở 2 thế giới thì liệu có thể gặp hay không?
Không ít nhiệm vụ giả lạc mất thẻ rồi không thể quay trở về, cuối cùng chịu sự bài xích của thế giới mà dần dần tan biến.
"Làm sao để trở về?" Tang Họa lúc này lại hỏi.
"Ngươi phải tìm được Di Giai trong thế giới này đã! Chỉ cô ấy mới đưa ngươi về được." Điều quan trọng là phải chui qua khe hở không gian một lần nữa thì thẻ đen quyết định giấu hắn.
"Chậc." Tang Họa nhíu chặt mày, hắn nhìn ra đoàn xe cộ ồn ào kia, có chút không kiên nhẫn:"Tìm ở đâu bây giờ?"
"Cứ từ từ tìm. Nhất định phải tìm ra."