Giang Đông Lâm nhận ra mấy nữ sinh phía sau anh ta rất quan tâm đến Yến Chử, một điểm khác mà anh ta không thích ở Yến Chử chính là ngoại hình quá xuất chúng.
Đặc biệt là khi còn nhỏ, dáng vẻ đáng yêu làm cho người lớn quanh anh ta đều phải khen Yến Chử một câu mỗi khi trông thấy.Anh ta biết Yến Chử rất quan tâm mẹ ruột và hai anh em song sinh, cho nên anh ta thích thân thiết với người phụ nữ và hai đứa con hoang đoạt mất ba của anh ta mà anh ta không thể nào thích được ở trước mặt Yến Chử.
Anh ta biết Cao Á Cầm một lòng muốn lấy lòng anh ta, nên lợi dụng điểm này để khiến cho Yến Chử càng thêm ấm ức.
Anh ta nhìn Yến Chử từ một đứa bé hoạt bát vui vẻ trở thành chàng trai u ám trầm lặng, mặc dù có một ngoại hình xinh đẹp thì sao chứ, sau khi ở cùng nhau, tất cả người lớn đều chỉ thích những đứa trẻ hoạt bát dẻo miệng và thoạt nhìn khỏe mạnh vui vẻ như anh ta.Giang Đông Lâm nhìn chàng trai tóc ngắn chải chuốt gọn gàng, đường nét tuấn tú, làn da trắng nõn.
Ánh mắt trong suốt, lúc nhìn Yến Chử làm cho anh ta cảm thấy nội tâm xấu xa của anh ta bị nhìn thấu mà không có chỗ nào che giấu.
Chuyện này khiến cho Giang Đông Lâm không khỏi kinh ngạc, đồng thời cũng có chút sốt ruột, hình như tất cả đều đang thoát khỏi tầm kiểm soát của anh ta."Yến Chử, dì Cao thật sự lo lắng cho em lắm.
Nếu em đã quay lại thủ đô sao lại không trở về nhà thăm dì ấy.
Mấy ngày nay, dì ấy vẫn luôn viết thư và gửi đồ đến thôn nhỏ mà em đi tham gia sản xuất nông nghiệp.
Từ đó đến giờ cũng chưa bao giờ nhận được thư trả lời của em, còn cho rằng em đã xảy ra chuyện rồi.
Dì ấy đã chuẩn bị sẵn sàng xin nghỉ để đi thăm em đó".Vẻ ngoài của Giang Đông Lâm giống che ruột của anh ta, mày rậm mắt to, góc cạnh rõ ràng, thoạt nhìn vô cùng ngay thẳng và uy nghiêm.
Anh ta vừa âm thầm quan sát thái độ của Yến Chử lúc này, vừa không quên âm thầm đặt điều với người bên ngoài một hồi."Anh biết là em giận dì Cao đưa em đến nông thôn, nhưng lúc đó cũng là do chính sách nhà nước cả mà.
Mấy năm nay, mỗi lần đến sinh nhật của em, dì ấy đều dùng nước mắt rửa mặt.
Em có còn nhớ rõ khi cha ruột của em đi lao động cải tạo, là một tay dì Cao cực khổ nuôi nấng em không, chẳng lẽ ơn sinh thành dưỡng dục không có