Hệ thống không hề biết sự thật vẫn đang nhiệt tình bán các sản phẩm của mình.
【 Thân ái, Có muốn mua một gói để trốn thoát không? Thầy cô là người quen cũ, bổn hệ thống giảm giá 20% cho cô nha, chỉ cần 888 điểm là có thể đem nó ôm về nhà~】
【 Từ nay về sau, chẳng sợ đầm rồng hang hổ , cái gì cũng không ngăn cản được bước chân đáng yêu của cô, muốn chạy trốn muốn bỏ chạy, chạy trốn tới chân trời góc biển đều không phải vấn đề! 】
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
【 Thế nào? Có muốn mua một cái không? 】
Hệ thống nói hết sức mê hoặc.
Cuối cùng Diệp Thanh cũng chậm rãi đem tầm mắt chuyển qua trên người hệ thống.
Hệ thống cho rằng cô có ý muốn dùng, ánh mắt sáng lên 【 Muốn tới……】
Phốc.
Một tiếng rất nhỏ vang lên.
Hả? Tiếng gì vậy? Nghi ngờ vừa mới từ trong đầu hệ thống xẹt qua, Diệp Thanh đã đem đôi tay duỗi đến trước mặt nó.
Không hề bị trói!
Chẳng qua là bị vài vết đỏ chói mắt!
???
Dây thừng đứt!!!
Hình như là đã đọc được tiếng lòng của hệ thống, tay Diệp Thanh vừa lật thì trong lòng bàn tay xuất hiện hai đoạn dây thừng thô, vết đứt gãy không đều, hệ thống rất nhanh chóng tiến hành đưa ra phán đoán.
Ồ, Hóa ra là giật đứt dây thừng…… A a a a! Giật đứt?
Đừng nói với tôi đây là thí chủ làm!Không!!
Diệp Thanh lại duỗi tay ra dừng ở bên chân, nơi đó cũng bị dây thừng thô trói chặt, Làn da trắng mịn bị hằn vài vết đỏ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tầm mắt hệ thống cũng không khỏi dừng ở chỗ đó.
Chà, nhìn sơ qua đau qua đi!
Diệp Thanh liếc mắt nhìn nó một cái, đôi tay giữ chặt dây thừng, nhẹ nhàng kéo một cái……
—— phốc.
Giật đứt!
Giật đứt!!!
Hỏng rồi!!
Hô hấp của hệ thống cứng lại, bị dọa đến mức nói không ra lời.
Không khí nháy mắt tĩnh quá mức.
Diệp Thanh dùng ngón trỏ nhẹ nhàng gạt tóc trên trán : “Hiểu chưa?”
【 Con tôm? 】 Hiểu cái gì?
Diệp Thanh nhìn mắt dây thừng đứt gãy, nhếch miệng cười: “Nhóc cảm thấy lấy năng lực của tôi cần mua gói chạy trốn của nhóc sao?”
【……】 Ký chủ, cô nói như vậy thật sự không sợ bị đánh chết sao!
Diệp Thanh đảo mắt qua, hệ thống tức khắc câm miệng, co rút trong góc tủi thân khó chịu.
Diệp Thanh cũng không