Mẹ Lâm nghe được giọng nói đó tức khắc mày liễu dựng ngược: “ Cái đồ Vương Bát Đản không có lương tâm tâm còn biết đường về rồi hả!”
“Đây là nhà con sao con không dám đã trở về nhà mình.” Giọng nói vô cùng tủi thân phản bác.
Sau đó là một thanh niên đẹp trai từ cửa bước tới, cả người mặc một bộ đồ lái xe máy rất ngầu với mái tóc qua loa hỗn độn nhưng lại có vẻ đẹp riêng của lộn xộn.
Đây là anh trai của nguyên chủ, Lâm Hạo, ăn chơi trác táng nhưng tâm địa không xấu tuy rằng hơi độc miệng không buông tha người khác nhưng trên thực tế đối cha mẹ rất hiếu thuận, cũng rất thương yêu nguyên chủ.
Nhưng kết cục của anh ấy không tốt bị một nữ nhân chơi đùa xoay vòng vòng, thể xác và tinh thần đều mệt mượn rượu tiêu sầu kết quả xảy ra tai nạn trở thành người thực vật.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau đó Lệ Trầm vì muốn Kiều Vãn hết giận, đem Lâm thị chỉnh đến phá sản, cha mẹ Lâm để cho anh ấy một số tiền làm quỹ chữa trị nhưng kết quả bị bệnh viện tham ô nên rút máy thở của anh ấy để chết ở trên giường bệnh.
Kỳ thật Lâm Hạo rất có thủ đoạn nếu khi Lâm thị có nguy cơ anh ấy ở đó thì Lâm thị có lẽ không bị thua thảm như vậy.
Đáng tiếc không có nếu.
Suy nghĩ chợt lóe qua trong đầu, Diệp Thanh đứng lên thanh thúy hô một câu: “Anh!”
“ Ui nha, em gái !" Lâm Hạo hoảng sợ: “Em về từ bao giờ vậy ? Ai, không đúng , sao em trở không nói cho anh biết!”
“……” Biết ngay là như thế này mà!
Diệp Thanh bất đắc dĩ trợn trắng mắt: “Anh, em đã sớm nói cho anh rồi, trước khi về ba ngày em đã nhắn cho anh rồi, hôm nay còn cố ý nhắn tin lại cho anh để anh ra sân bay đón em cơ!”
“ Nhưng chả thấy anh đâu làm em phải bắt taxi về đây này!” Diệp Thanh càng nói càng tức: “Lâm Hạo, anh nói đi trong lòng anh rốt cuộc có người em gái này không hả! Anh nói đi chứ ?”
Lâm Hạo nghẹn họng nhìn trân trối, sắc mặt thay đổi: " Em nói là em đã nhắn tin cho anh? Nhưng anh không hề biết gì cả…… Em, em dùng cái gì để nhắn tin?”
“ SMS đó, anh có ý gì đây chẳng lẽ nghi ngờ em sao?” Diệp Thanh không thể tin tưởng trừng lớn hai mắt, trong mắt có kích động không thể tưởng tượng được lôi điện thoại ra gõ vài cái rồi đưa cho Lâm Hạo xem.
Lâm Hạo nhìn thoáng qua rồi nhíu mày lấy điện thoại qua lật và một tin nhắn lật đi lật lại đọc đi đọc lại nhưng vẫn không tìm thấy tin nhắn của Diệp Thanh " Làm sao mà....."
"