Hệ thống :……
Kí chủ, cô kiêu ngạo như vậy không sợ bị người ta đánh chết sao??!!!
Diệp Thanh: Tới đi, ai sợ ai nha!
Người đánh bại tôi lúc này vẫn chưa thấy đâu. Khuôn mặt ngây thơ vô (số )tội.JPG
Nhìn vẻ mặt của Lâm Hạo khiến mẹ Lâm tủm tỉm cười cho Diệp Thanh 1 like.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
-- Làm tốt lắm.
Diệp Thanh thoải mái xua tay rồi hít sâu một hơi: “Mẹ, anh, con còn có chút việc con lên lầu trước.”
Nói xong liền đứng lên định rời đi.
“Chờ đã.” Bỗng nhiên phía sau đến một tiếng nói quen thuộc.
Diệp Thanh dừng bước chân, phản xạ có điều kiện liếc mắt nhìn một cái không khỏi cả kinh: “Trình Lập Nam?”
Trên mặt Trình Lập Nam mang theo ý cười khéo léo ánh mắt ôn hòa vô hại: “Tiêu Tiêu, đã lâu không gặp có nhớ anh không?”
Thoạt nhìn như anh trai trong nhà, cho dù lời nói có ái muội cũng sẽ không làm người khác hoài nghi.
Diệp Thanh đứng ở đầu cầu thang lầu cúi đầu nhìn Trình Lập Nam rất thật thành lắc đầu: “Không có!”
Hệ thống 【 cưỡng chế tiêu âm……】 còn chưa nói xong thì Diệp Thanh đã nói hết mọi chuyện rồi.
Hệ thống: Ngày gì vậy, sao lại thế này?
Lâm Hạo bừng tỉnh gõ gõ đầu: “A, cái đầu heo này của anh, anh nói là đã quên cái gì đấy, hóa ra là đã quên Lập Nam cũng ở đây, xấu hổ quá ".
Vốn dĩ trên đường hai người gặp được nhau cùng nhau trở về, kết quả không nghĩ tới Lâm Hạo cùng mẹ Lâm đôi co nên quên luôn.
Trình Lập Nam lẻ loi đứng ở phía sau anh ấy nhìn gia đình đại chiến thoạt nhìn rất đáng thương.
Đây cũng là lần đầu tiên gã bị lãng quên một cách triệt để như vậy.
Trước đây khi Lâm Tiêu nhìn thấy anh sẽ luôn hận mình không phải kẹo cao su mà dính lấy anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hôm nay làm sao vậy ???
“Không sao.” Trình Lập Nam nở nụ cười khiêm tốn nhẹ nhàng. Chỉ là trong mắt chợt lóe rồi biến mất chẳng qua tốc độ quá nhanh không ai có thể nhìn đến.
Trừ bỏ…… Diệp Thanh.
Gã nhíu mày ánh mắt lộ vẻ u sầu : " Tiêu Tiêu mấy năm chúng ta không gặp nhau rồi, em không nhớ ra anh sao??"
Diệp Thanh khoanh tay trước ngực khóe môi cong lên cười như không cười…… Hửm,đây không phải là Trình tra nam sao quả nhiên không phải tốt đẹp gì!
Lâm Hạo lại bị một sợi xuân phong thổi cho thần thanh khí sảng, hướng về phía Diệp Thanh làm mặt quỷ: “Tiêu Tiêu, sao lại nói chuyện như vậy, anh Lập Nam