Đường Lệ Tước sắc mặt đen đến không thể nhìn, đáy mắt cũng nổi lên phong bạo khiến người sợ hãi.
Nữ nhân đáng chết này, lại lén hắn cùng Lương Thành gặp mặt, hơn nữa còn anh anh em em như thế, thật coi hắn là người chết sao?
Nhìn đầy người sát khí đi tới Đường Lệ Tước, Cố Thiển Vũ cảm giác chính mình đau cả đầu.
Chuyện lúc trước còn không có giải thích rõ ràng, lần này lại để Đường Lệ Tước hiểu lầm, kịch bản quá làm cho người nhức cả trứng.
Lương Thành không có phát hiện Cố Thiển Vũ dị dạng, còn giật dây Cố Thiển Vũ sinh hầu tử cho hắn.
Nghe thấy Lương Thành, Đường Lệ Tước liền càng thêm giận không kềm được.
Gặp Đường Lệ Tước sắc mặt thối không thể xấu hơn, Cố Thiển Vũ hận không thể cầm miếng vải chắn miệng Lương Thành, để cho người ta bực mình heo đồng đội a.
"Tôi nói qua, nếu như lại để cho tôi nhìn thấy cậu động người của tôi, tôi liền chặt tay cậu." Đường Lệ Tước một cái nắm chặt Lương Thành cổ áo, ngữ khí băng lãnh tàn khốc.
Trông thấy Đường Lệ Tước, Lương Thành cũng không còn sái bảo, hắn trầm giọng mở miệng: "Tiểu Sanh là của tôi."
"Tôi nhìn cậu là muốn chết." Đường Lệ Tước lạnh lùng mở miệng.
Lương Thành mặt không đổi màu sặc trở về: "Ai chết còn chưa nhất định đâu."
Thấy bọn họ sắp đánh nhau, Cố Thiển Vũ đầu đầy hắc tuyến.
Chết lặng, hai người trưởng thành một lời không hợp liền muốn đánh cái quỷ gì?
"Tốt, hai người các người đều chớ ồn ào." Cố Thiển Vũ đối Lương Thành nối: "Anh đi về trước đi."
Lương Thành một mặt thụ thương nói: "Vì cái gì để cho anh trở về, em làm sao không cũng cho cậu ta trở về?"
Cố Thiển Vũ liếc mắt nhìn hắn: "Bởi vì anh xấu."
Lương Thành giật mình, sau đó không hề có điềm báo trước cởi mở phá lên cười: "Không sao, về sau con của chúng ta giống em liền tốt, em xinh đẹp."
Cố Thiển Vũ: "......"
Còn có thể hay không vui sướng ngược tâm? Ở thế giới ngược luyến toát ra một nam nhị đậu bỉ như thế là chuyện gì a?
Nhìn Cố Thiển Vũ cùng Lương Thành ở ngay trước mặt hắn "Liếc mắt đưa tình", Đường Lệ Tước tựa như một khối ngàn năm hàn băng, cả người phát ra khí tràng, quả thực có thể đem người chết cóng.
"Hứa Tiền Sanh, cô đừng quên thân
phận của cô bây giờ, cùng tôi trở về." Đường Lệ Tước hung tợn mở miệng.
Cố Thiển Vũ:? (﹁﹁)
Lại nó meo chính là thân phận, mỗi lần gặp gỡ Đường Lệ Tước đều phải nhắc nhở cô một lần, cô là được hắn dùng tiền bao dưỡng.
Có phiền hay không, đến cùng có phiền hay không?
"Trở về với anh cũng được, nhưng anh đến thừa nhận anh thích em." Cố Thiển Vũ ôm cánh tay nhìn Đường Lệ Tước: "Không thì em liền cùng Lương Thành đi."
Nghe thấy Cố Thiển Vũ, Đường Lệ Tước cả người đều rất táo bạo: "Cô dám!"
"Anh có thể thử một chút, nhìn em có dám hay không." Cố Thiển Vũ quay đầu nhìn thoáng qua Lương Thành: "Anh có muốn hay không dẫn em đi?"
Lương Thành mắt sáng rực lên một chút, hắn cuồng gật đầu: "Tốt, Tiểu Sanh, em cùng anh kết hôn đi, sau đó em sinh cho anh một đứa con gái."
"... Đại huynh đệ, anh suy nghĩ nhiều quá." Cố Thiển Vũ thập phần im lặng.
"Hứa Tiền Sanh, cô tốt nhất đừng thử thách sự chịu đựng của tôi." Đường Lệ Tước răng đều nhanh muốn cắn nát.
Cố Thiển Vũ cũng không có cách nào, "Mẹ trứng, để anh nói một câu thích thế nào cứ như vậy khó?"
"Bởi vì tôi căn bản cũng không thích loại nữ nhân như cô." Đường Lệ Tước táo bạo mở miệng: "Cô dựa vào cái gì cảm thấy tôi sẽ còn giống như trước kia? Cô xem một chút dáng vẻ cô bây giờ buồn nôn, ngoại trừ tiền cô còn thích gì?"
Emma, nếu như không phải 6666 nói cho cô, Đường Lệ Tước trước đó đối với cô là có +80 giá trị hảo cảm, Cố Thiển Vũ thật sự tin tưởng Đường Lệ Tước là cực độ chán ghét.
Nói một câu thích có thể chết a? Thành thật một lần có thể chết a? Cho cái cơ hội giải thích rõ ràng hiểu lầm có thể chết a?