Một tuần lễ? Nữ nhân này có phải là đang nói đùa? Triển Quả Nhi mặt xám như tro.
Triển Phi Dương cũng cảm thấy lượng hơi nhiều, nhưng nghĩ đến người trong nhà đem Triển Quả Nhi nuông chiều không ra bộ dáng, hắn liền hừ lạnh một tiếng: "Tốt, trước hết dựa theo phương pháp của cô mà làm."
"Nếu như tôi kiểm tra thí điểm đề tài làm không được, 1 tháng cũng đừng nghĩ đi ra ngoài." Triển Phi Dương lành lạnh nhìn thoáng qua Triển Quả Nhi.
"Tiểu thúc thúc, nhiều lắm, chúng ta ít một chút có được hay không?" Triển Quả Nhi bĩu môi nũng nịu.
"Chiêu này vô dụng." Triển Phi Dương nhéo nhéo Triển Quả Nhi mặt, ngữ khí nguy hiểm: "Ngoan, hảo hảo học, không thì 1 tháng cũng đừng nghĩ ra ngoài chơi."
Triển Quả Nhi mặt triệt để xụ xuống, cô hung hăng nhìn thoáng qua Cố Thiển Vũ.
Triển Quả Nhi cảm giác nữ nhân này là cố ý, tựa như ngày đó cô tại phòng bệnh giống như cố ý nói có đồng học khi dễ cô.
Nữ nhân này khẳng định là đoán được những bạn học kia, là cô tìm đến, cho nên vì trả thù cô, mới cố ý cùng tiểu thúc thúc nói cái gì có người khi dễ cô.
Mặc dù Triển Quả Nhi thập phần không thích Cố Thiển Vũ, nhưng cô thật sợ Triển Phi Dương đem cô cấm túc trong nhà 1 tháng, cho nên cũng chỉ có thể thành thành thật thật làm bài tập.
Cũng may Cố Thiển Vũ có được học bá nguyên chủ toàn bộ ký ức, cho nên đối với những đề lớp 12 này vẫn rất nhẹ nhàng.
Hai ngày trước Triển Quả Nhi coi như thành thật, giữ khuôn phép cho thấy cô ta một cái học sinh làm những chuyện nên làm.
Nhưng đến ngày thứ ba, Triển Phi Dương tăng ca không trở lại, Triển Quả Nhi liền tỏ ra không quan tâm, thỉnh thoảng liền sẽ nhìn một chút điện thoại, giống như tại chờ điện thoại của người nào đó.
Cố Thiển Vũ tiếp thu kịch bản, biết hôm nay đồng học Triển Quả Nhi có sinh nhật, cô ta cùng đồng học hẹn xong hôm nay sẽ đi.
Quả nhiên đợi đến muộn lúc bảy giờ rưỡi, Triển Quả Nhi điện thoại di động vang lên một chút.
Trông thấy điện báo biểu hiện tên người, Triển Quả Nhi mắt sáng rực lên một chút.
"Em hôm nay có chút việc, muốn đi ra ngoài một chút, tỷ có thể hay không giúp em cùng tiểu thúc thúc giữ bí mật?"
Triển Quả Nhi một mặt chờ mong nhìn Cố Thiển Vũ.
Cố Thiển Vũ liếc qua Triển Quả Nhi.
Nên nói tiểu nha đầu này có tâm cơ, vẫn là quá khôn khéo? Rõ ràng trong lòng phi thường chán ghét cô, nhưng thời điểm muốn cầu cạnh cô, lại có thể buông xuống tư thái.
"Tiểu thúc thúc buổi tối hôm nay có xã giao, trước 10 giờ sẽ không trở về, em cam đoan tỷ trước 10 giờ nhất định trở về, tỷ không nói, em không nói, tiểu thúc thúc liền nhất định sẽ không biết chuyện này, có được hay không vậy." Triển Quả Nhi nũng nịu giống như lôi kéo cánh tay Cố Thiển Vũ.
Cố Thiển Vũ da gà đều bị cô ta dọa nổi lên.
Dựa vào, cô ghét nhất người khác cùng với cô nũng nịu, thật là buồn nôn, đầu lưỡi liền không thể vuốt thẳng nói chuyện?
"Triển tiểu thư, tôi chỉ là người làm công cho người ta, xin tiểu thư đừng làm khó tôi." Cố Thiển Vũ chững chạc đàng hoàng mà nói.
Nghe thấy cô cự tuyệt, Triển Quả Nhi mặt lập tức liền kéo xuống.
Nhìn Triển Quả Nhi chậm chạp không có buông ra, người tới đón cô ta lại gọi một cuộc điện thoại cho Triển Quả Nhi.
Trông thấy màn hình điện thoại lần nữa sáng lên, Triển Quả Nhi thần sắc hòa hoãn một chút, sau đó dụ dỗ Cố Thiển Vũ.
"Tỷ bây giờ buộc em học, chờ em học xong, tiểu thúc thúc khẳng định sẽ sa thải tỷ, đến lúc đó tỷ liền không gặp được tiểu thúc thúc, em biết tỷ thích hắn, tỷ giúp em lần này, em cũng giúp tỷ một lần." Triển Quả Nhi ánh mắt giảo hoạt.
A, vì có thể đi ra ngoài chơi, thế mà đem tiểu thúc thúc của cô ta bán.
Cố Thiển Vũ dám khẳng định Triển Quả Nhi chỉ nói là nói mà thôi, cô ta sẽ không giúp bất luận kẻ nào theo đuổi Triển Phi Dương.
Giống loại người như Triển Quả Nhi, nói dễ nghe gọi là cơ linh thông minh, nói khó nghe chút chính là tiểu nhân khẩu phật tâm xà, cho người hi vọng, lại để người ta tuyệt vọng, thậm chí ở phía sau lưng đâm đao.