Lúc Quản gia quay lại đã là chuyện của ba phút sau, trên tay ông cầm của cuốn sổ đỏ đặt trước mặt Ninh Hinh cùng Uy Trì.
" Vật đây, thưa ông chủ. "
Ninh Hinh : "?"
Sổ đỏ? Không phải như cô nghĩ chứ?
Uy Trì bây giờ mới cười nhẹ, mở quyển sổ đặt cây bút vào lòng bàn tay Ninh Hinh.
" Kí đi. "
Ninh Hinh : "?"
Uy Trì cắn vành tai cô.
" Chỉ là một cửa hàng bánh ngọt. "
Ninh Hinh : "..."
Mẹ nó, có người yêu nhiều tiền có khác.
" Cái này... không phải hơi... "
Uy Trì : " Ít? "
Ninh Hinh : "..."
Tuyệt đối không phải ý đó!
Cô thở dài.
" Ý em là cái này không phải quá nhiều rồi đi? "
Uy Trì bình thản : " Không nhiều, có thể tặng em một hãng đồ ngọt. "
Ninh Hinh : "..."
Đại Boss thật khiến người ta khinh hỉ nha.
Thế là cô im lặng kí tên, sợ Uy Trì lại làm thế thật thì cô không biết thế nào cho phải.
Cứ thế cô ở nhà Uy Trì đến tận chiều tối, ngoài mặc anh ôm ôm ấp ấp, ăn uống tận miệng, đi đứng có người ôm ra thì cô chả có làm điều gì.
Ninh Hinh nghĩ cô chắc sắp biến thành con lợn mất rồi.
Coi Ti Vi thoải mái nằm trên đùi Uy Trì thì cô đột nhiên nhớ tới ba, mẹ Văn.
Chết! Toang thật rồi!
Đại Cẩu nhảy ra trấn tĩnh, vỗ ngực nói : [ Haha, Tiểu công chúa khỏi lo vì đảm bảo cô lăn giường thành công ta đã thiết lập trong đầu bọn họ là cô đã đi du lịch rồi yên tâm mà lăn giường a ~ ]
Ninh Hinh : "..."
...
Ta không muốn!!!
Đại Boss sẽ đè chết ta đó!!!
Đại Cẩu vui vẻ off, đồng thời không quên nhắc nhở : [ Thời gian là một tuần a~ Tiểu công chúa nhanh chóng lăn giường nha ~ ]
Ninh Hinh : "..."
Ta nguyền rủa ba đời tô tông mi!
Uy Trì lột vải đến bên miệng cho Ninh Hinh thấy sắc mặt cô không đúng liền hỏi.
" Có chuyện gì? "
Ninh Hinh gượng gượng cười, đảo mắt chỗ khác nói.
" Cái này... ba mẹ em đi du lịch... "
Uy Trì a một tiếng, tiếp tục lột vải cho cô. Miệng anh nghẻo lên ánh mắt nhìn bộ dáng lảng tránh của cô cười thầm.
" Thì? "
Ninh Hinh lí nhỉ vẫn không dám đối mặt với anh.
" Có thể cho em tá túc vài hôm không? "
Uy Trì nghiên đầu : " Nhưng ở đây chỉ có một phòng ngủ. "
Ninh Hinh : "..."
Mẹ nó xạo trắng trợn! Anh có ba cái phòng trống bộ cô không biết!?
Quản gia : "..."
Thật sự chưa thấy ai mặt dày như ông chủ nhà họ.
Mặc dù bị nhiều ánh mắt lên án nhưng Uy Trì vẫn chứng nào tật nấy, tiếp tục nói.
" Mấy phòng đó là dành cho đàn ông nhiều năm chưa dọn. Với cả hiện tại em là bạn gái anh, tuyệt đối trên người không thể tiếp xúc mùi người đàn ông khác! "
Ninh Hinh :