Một người vệ sĩ gõ cửa bước vào, mắt nhắm mắt mở không để ý đến hành động thân mật kia của ông bà chủ.
" Boss, có người bên ngoài cần gặp. "
Uy Trì nhíu mày : " Lui đi. "
Vệ sĩ tất nhiên không muốn ở lại thêm, anh ta nhanh chóng cúi đầu ra ngoài.
Nhưng lại không biết, chính mình đã làm Boss ghi hận nhưng lại tạo ấn tượng tốt đẹp cho bà chủ tương lai.
Ninh Hinh vui vẻ 'nhắc nhở' : " Anh đi đi lại để người khác chờ. "
Nụ cười in trên gương mặt cô, Uy Trì cười nguy hiểm.
" Vui? "
Ninh Hinh phản bác : " Em không có! "
Nói rồi cô lại đảo mắt, không dám đối diện cái nhìn thăm dò kia của anh.
Uy Trì nhìn bộ dạng nói dối chuộc dạ kia của Ninh Hinh.
" Nhớ ăn hết, chiều anh sẽ quay lại..." Tính sổ với em sau.
Ninh Hinh nhe răng cười : " Tuân lệnh! "
Uy Trì khẽ động, cúi người hôn xuống. Môi lưỡi anh dần tiến vào trong càng khuấy, lưu luyến không rời.
Ninh Hinh trợn mắt, bất đắc dĩ phải theo anh mà phối hợp.
Người vệ sĩ ở bên ngoài : "..."
Boss người đợi ngoài này đã uống xong cốc caffe rồi đấy.
....
Tưởng Uy Trì đi rồi, cô sẽ được bữa ăn ngon lành. Nhưng cô tính không bằng Đại Cẩu tính.
Đại Cẩu lập tức nhảy ra.
[ Tiểu công chúa a ~ Nhiệm vụ phụ đến đây ~ ]
Ninh Hinh không nhịn được mà văn tục một tiếng.
F*ck!
Đại Cẩu 'lịch sự' tỏ vẻ có lỗi : [ Ai cha, xin lỗi nhá. Quên mất cô đang ăn. ]
Ninh Hinh siết chặt cái muỗn trên tay : "..."
Mẹ nó biết thế thì sao không biến đi còn ở đây làm gì?
Đại Cẩu không buồn mà nói tiếp : [ Nhiệm vụ phụ có 2 cái cô chọn cái nào? Cái ít điểm tích lũy hay nhiều điểm tích lũy? ]
Ninh Hinh nghiến răng : " Nhiều! "
Càng nhiều càng tốt! Cô muốn thoát khỏi tên Đại Cẩu đáng chết này.
Đại Cẩu : [ Nhiệm vụ phụ mở : Ngăn cản Uy Trì thu mua Kiệt thị. Chúc cô may mắn. ]
Nói xong, Đại Cẩu liền xách đít chuồn đi.
Ninh Hinh : "..."
Cô có thể chọn cái còn lại không?
Có thể cho chọn lại lần nữa không?
Ăn xong cô muốn đi ra ngoài dạo một chút, nhưng ngay lập tức bị mấy người vệ sĩ ngoài cửa chặn lại.
Ninh Hinh cười : " Các người không biết bệnh nhân đi lại nhiều mới nhanh lành vết thuơng hay sao? "
Người vệ sĩ 'dịu dàng' đáp lại : " Vậy tôi sẽ mang máy chạy bộ tới cho ngài nhé? "
Ninh Hinh : "..."
Coi như cậu hay.
" Nhưng cậu cũng không thể nhốt tôi lại như vậy! "
Vệ sĩ : " Vậy ngài có thể gọi ông chủ, chắc ngài ấy — "
Ninh Hinh ngắt lời : " Thôi thôi đi! Hay là các cậu dẫn tôi đi? "
Vệ sĩ do dự : " Cái này... "
Ninh Hinh nhếch môi cười.
Vệ sĩ : "..."
Được rồi, bà chủ yêu cầu không quá là được.
...
Thế là cô vui vẻ chạy ra ngoài, sau đó lại thấy bóng lưng quen