Xuyên Nhanh: Quyến Rũ Không Có Tội I

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: QR - diendanlequydon

Những lời này lập tức khiến Mộ Thanh nhiệt huyết sôi trào, không có gì vui vẻ hơn việc người mình thích cũng thích mình.

Mộ Thanh cúi đầu hôn sâu Dương Văn Thư, gắn bó như môi với răng, đầu lưỡi giao triền.

Hắn theo nàng cổ hôn xuống, ngửi hương vị sạch sẽ dễ chịu trên người nàng, đôi tay không ngừng cởi y phục của nữ nhân ra. Toàn thân Dương Văn Thư trần trụi, nhắm mắt lại cũng có thể cảm giác được ánh mắt cực nóng của nam nhân, nàng không được tự nhiên dùng tay che đậy thân thể của mình.

“Thư Thư... Nàng thật đẹp...” Mộ Thanh kéo tay nàng ra, một bàn tay to nhẹ nhàng ấn đôi tay của nàng trên đỉnh đầu, khiến cho cặp ngực của nàng càng thêm căng tròn, nụ hoa run rẩy đứng thẳng lên giống như một cái bánh kem thượng hạng phủ nước trái cây mê người.

Cả người Dương Văn Thư đều phủ một màu hồng nhạt ngại ngùng, một đôi chân thon dài trắng nõn, khó nhịn ma sát vào nhau: “Đừng, đừng nhìn...” Giọng nói nho nhỏ, lộ ra áp lực tình dục và không biết làm sao.

“Thư Thư, nàng thật sự rất đẹp... Ngoan... Ta sẽ rất dịu dàng...” Mộ Thanh hôn môi nàng, cúi đầu ngậm nụ hoa ở trong miệng, đầu lưỡi đè ép, khẽ khảy nụ hoa đang gắng gượng, hắn dùng sức hút nhũ thịt, đùa giỡn một chút mới phun ra, đầu lưỡi vẽ vòng vòng theo quầng vú hồng nhạt.

“Ha... Ưm... Mộ Thanh... Ha...” Dương Văn Thư không biết nói cái gì, Mộ Thanh như vậy khiến nàng rất thoải mái nhưng rồi lại càng thêm khó nhịn, nàng chỉ có thể bất lực kêu tên của nam nhân, thân thể ở dưới thân hắn đến vặn vẹo càng thêm lợi hại. Nhưng thân thể xuất hiện một đợt lại một đợt hư không làm nàng càng thêm khó chịu, rên rỉ càng lúc càng lớn, thậm chí mang theo tiếng nức nở đáng thương: “Mộ Thanh... Cho ta... Hu hu...”

“Được, ta cho nàng...” Bàn tay lửa nóng di chuyển xuống phía dưới, vuốt ve đùi bóng loáng, lướt qua da thịt mịn màng, nhẹ nhàng giống như lông chim quét
qua.

“A... A a a... Bên này cũng muốn...” Dương Văn Thư ưỡn bộ ngực, ý bảo Mộ Thanh không cần quan tâm chăm sóc một bên vắng vẻ một bên khác.

Mộ Thanh theo ý nguyện của Dương Văn Thư, hôn bên ngực kia. Bàn tay tách đôi chân của nàng ra, cái đùi thô tráng đâm vào chính giữa, ngón tay ở giữa hai chân sờ soạng sờ đến một tay ướt át.

“Nàng thật ướt.” Tách ngón tay ra, một sợi chỉ bạc chói lọi nối chính giữa, hắn đặt ngón tay ở trước mắt nàng, để nàng xem d*m thủy của mình.

“Ô ô... Mộ Thanh, chàng không cần, không cần như vậy... Ta cảm thấy mình thật, thật dâm đãng...”

“Đồ ngốc, cái này chứng minh nàng thích ta làm như vậy với nàng... Ưm... Thật ngọt...” Mộ Thanh ăn xong d*m thủy dính trên ngón tay, còn mút ngón tay phát ra tiếng “chụt chụt”, kích thích đến nữ nhân đơn thuần khiến thân thể nàng nóng lên, chảy ra càng nhiều d*m thủy.

“Thư Thư, ta muốn ăn nàng!” Hai tay Mộ Thanh giơ lên cao, tách hai chân nàng ra, nâng cái mông lên theo, nơi tư mật nhất cũng là nơi mỹ lệ nhất toàn bộ bại lộ ở trong mắt nam nhân. Chóp mũi vùi vào trong cánh hoa, đụng vào tiểu trân châu, hơi thở của nam nhan toàn bộ phun ở phía trên khiến đóa hoa không ngừng run rẩy.

Giống như cố ý, Mộ Thanh không hề nóng nảy trêu đùa nàng cho dù trong mắt hắn toàn là dục vọng thâm trầm.

“Mộ, Mộ Thanh... Nhanh... Không cần chơi...” Nàng có thể cảm giác được môi của Mộ Thanh khoảng cách tiểu huyệt rất gần nhưng hắn cố ý không hôn nó, ngược lại còn thổi khí về phía nó. Nàng đành phải làm nũng với nam nhân, giọng mũi nhẹ nhàng mềm mại, Mộ Thanh làm sao có thể


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện