Xuyên Nhanh: Quyến Rũ Không Có Tội I

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: QR - diendanlequydon

Âu Dương Hạo cởi quần áo, quấn quanh người rồi ôm Y Bối Nhi đi về phía chiếc xe, môi mỏng mím chặt, biểu tình trên mặt càng âm trầm đến dọa người.

“Âu Dương... Thượng cháu... Cầu chú, cháu thật khó chịu... Hu hu...” Y Bối Nhi dựa vào trong lòng ngực, cọ xát vào thân thể của người đàn ông, cầm tay của người đàn ông vuốt ve ngực, giữa hai chân mình.

“Bối Nhi, bọn họ là do cháu giết sao?” Âu Dương Hạo ngăn cản động tác của cô, nhìn chằm chằm đôi mắt của Y Bối Nhi.

“Hu hu... Cháu thật sự khó chịu... Chú nhanh lên... Cháu muốn chú... Hu hu... Bọn họ tiêm thuốc cho cháu... Cháu sợ quá...”

Đáng tiếc, Y Bối Nhi đã trúng xuân dược, thần trí đã không rõ ràng lắm, hăng say cầu xin Âu Dương Hạo chơi cô mà Âu Dương Hạo cũng biết mấy người thanh niên này có mưu đồ gây rối với Y Bối Nhi.

Anh ở trong tình huống tiến thoái lưỡng nan, đây có lẽ là tình huống khó khăn nhất mà anh gặp được, giống như năm Y Bối Nhi mười sáu tuổi.

Nhưng mà Y Bối Nhi cũng mặc kệ người đàn ông này có khó xử hay, cô chỉ biết chính mình rất muốn, muốn người đàn ông này mạnh mẽ chơi cô.

Cô hôn lên đôi môi mỏng của anh, cái lưỡi thơm tho lung tung liếm láp trên môi của người đàn ông, bàn tay càng tác loạn, tiến vào trong thân thể, vuốt ve cơ bắp của anh, lại thăm dò qua thăm dò lại bên hông mẫn cảm của anh.

Âu Dương Hạo còn phải ôm Y Bối Nhi, một bàn tay căn bản không khống chế được Y Bối Nhi không nghe lời.

Một người con gái xinh đẹp đã hoàn toàn cởi hết quần áo, hoạt sắc sinh hương loạn cọ trên người anh, một người đàn ông bình thường không thể chống cự, dục vọng của Âu Dương Hạo đã hơi cứng, người con gái này vẫn còn không ngừng dụ hoặc anh. Chờ đến khi anh mở được cửa xe đã đổ mồ hôi đầy đầu.

Lúc này Y Bối Nhi dùng sức đẩy mạnh, người đàn ông bị cô đẩy ngã vào ghế sau, còn không đợi anh ngồi dậy, cả người cô đè trên người Âu Dương Hạo không cho anh đứng dậy.

“Âu Dương... Cháu thích chú... Ưm... Rất thích chú...”

Âu Dương Hạo nghe thấy câu nói mơ hồ không rõ này, động tác hơi ngừng lại, chính sự chần chờ này tạo cơ hội cho Y Bối Nhi, cô nhân cơ hội cởi quần của anh ra, tay nhỏ vuốt ve dương v*t đang nửa cứng, hơn nữa đùa bỡn hai cái trứng phía dưới.

Chỗ yếu ớt lại mẫn cảm như vậy căn bản không chịu nổi sự đùa giỡn của cô, thoáng chạm vào một chút, nó đã cứng.

“Bối Nhi, cháu không cần... Ưm...”

Y Bối Nhi vươn đầu lưỡi liếm đỉnh quy đầu lớn một chút, giống như đang ăn kem, từng chút từng chút liếm láp phía trên. Hai bàn tay nhỏ cầm thân gậy di chuyển lên xuống, dương v*t nóng bỏng giống như muốn hòa tan cô cũng khiến đùi cô bắt đầu cảm thấy ngứa càng thêm nghiêm trọng. Tách hai đùi ra,
cô cầm dương v*t của người đàn ông ma sát tiểu huyệt của mình, từ trong hoa huy*t không ngừng chảy ra d*m thủy khiến côn th*t ướt nhẹp, nước chảy dầm dề.

“Ưm... Thật lớn... Nóng quá... Cháu muốn dương v*t... Nhanh lên, Âu Dương nhanh chơi cháu...” Y Bối Nhi để dương v*t hoạt động phía dưới hoa huy*t của mình nhưng mà cô lại không biết làm như thế nào, vì vậy cô vô cùng đáng thương cầu xin người đàn ông này giúp cô.

Cả người Y Bối Nhi trần trụi ngồi ở trên đùi anh, nụ hoa đỏ thắm trên bầu ngực không ngừng nhảy lên, lướt qua mắt Âu Dương Hạo, tiểu huyệt còn đang chảy nước, thậm chí anh có thể cảm nhận được huyệt thịt không ngừng co rút lại. Nếu không phải Âu Dương Hạo còn xem như có khả năng kiềm chế, anh thật sự sẽ nhào lên nhưng anh cố nén dục vọng muốn mặc áo khoác vào cho Y Bối Nhi. Có lẽ đã nhận ra suy nghĩ của người đàn ông, Y Bối Nhi sốt ruột, cuối cùng để đúng cửa huyệt, đặt mông ngồi xuống.

“A... Đau quá... Ưm, Âu Dương, chú thật lớn... Căng đến mức cháu thấy thật căng nha... Nhanh lên, nhanh chơi cháu... Cháu vẫn luôn muốn chú chơi chết cháu...”

Y Bối Nhi thoáng nâng thân thể lên để tự anh nhìn thấy bản thân anh chơi cô như thế nào, dương v*t thật lớn căng đầy tiểu huyệt, mị thịt ở cửa huyệt bị kéo giãn đến trong suốt, một ít hỗn hợp máu tươi và d*m thủy làm ướt nhẹp lông, bụng nhỏ của người đàn ông, ăn được một nửa cô kêu thảm thiết, ăn không nổi, thật trướng, nhìn người đàn ông vẫn nhẫn nại như cũ, Y Bối Nhi không hài lòng.

Cô nâng thân thể lên để dương v*t rời khỏi tiểu huyệt của mình, cô ngồi trên bụng của anh, kẽ mông cái được cái không cọ xát cực lớn của anh, cô ôm lấy đầu anh, một bộ ngực sữa chôn vùi khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông: “Âu Dương... Bây giờ chú có muốn không?”

“Ưm... Đi xuống...” Cảm giác nhấm nháp đến một nửa lại không cho nhấm nháp tiếp thật sự không dễ chịu, huống chi lúc nãy anh đã đâm thủng màng trinh của cô, trong lòng có một giọng nói luôn nói chơi cô, giống như cô nói vậy, mạnh mẽ dùng sức chơi cô.

Trên người Y Bối Nhi có một mùi hương nhàn nhạt, không giống nước hoa lại dễ ngửi hơn nước hoa gấp trăm lần, một viên núm vú màu hồng nhạt kề sát bên miệng, hầu kết của anh


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện