Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Bách Quỷ Dạ Hành


trước sau



Gió âm rít gào, trong chốc lát âm sát khí ở phía xa đã vọt tới trước mặt, cả thế giới trở nên lạnh lẽo và dữ tợn.Âm sát khí lăn lộn giữa không trung, cho đến khi có một bàn tay quỷ duỗi ra, chỉ cần một cái vuốt nhẹ là âm sát khí đã bị xé nát, lộ ra Cửu Âm Quỷ Sát mặc một bộ huyết y ở bên trong, đôi mắt hung ác đầy máu đỏ nhìn những người có mặt ở đây.Tất cả những ai nhìn thấy đều ớn lạnh trong người.Sau đó, nó cười toét cái miệng rộng đầy máu đỏ, giọng nói âm u: “Chính các ngươi đã triệu hoán ta đến phải không?”Nơi đây đã trở thành bãi săn bắt để nó nuôi đồ ăn, người sống triệu hoán nó thì tất yếu phải trả giá đắt.Ông Bùi cùng Mao Mẫn đã bày trận địa sẵn sàng.

Ông Bùi quát to một tiếng: “Khởi trận!” Sau đó ông và Mao Mẫn cùng đánh tới.Hầu Thiên Dương và Trì Am luôn ghi nhớ nhiệm vụ của mình.


Khi nghe lời ông Bùi nói cả hai liền lao đến những nơi khác nhau ngay lập tức, một chạy về phía đông nam, một chạy về phía tây bắc, hoàn thành những bước cuối cùng của việc hình thành phù trận.Cả hai đi tới điểm chốt của phù trận, đặt mảnh bùa cuối cùng trên tay vào vị trí đã được chỉ định.Cửu Âm Quỷ Sát vốn dĩ không coi mấy người thiên sư ra gì, sau khi bị người sống triệu hoán nó cảm thấy không có khí tức đáng sợ như tối hôm qua nên muốn giết những thiên sư này để lấy máu đầu tim của họ.

Nhưng nó lại không biết rằng ngay sau khi nó đưa tay ra thì đột nhiên phát hiện linh khí chung quanh phun trào, trong nháy mắt ánh sáng lá bùa chợt lóe lên, phù trận được hình thành.Sau khi phù trận được tạo ra, lòng tự tin của Mao Mẫn và ông Bùi được tăng cường, họ cầm kiếm gỗ đào đâm về phía Cửu Âm Quỷ Sát.Cửu Âm Quỷ Sát trong tiềm thức muốn lao ra khỏi phù trận, nhưng phù trận đã phóng ra thiên cương khí ngăn nó lại, nếu không phải do nó thu lại nhanh thì đã bị phù trận làm bị thương rồi.Cửu Âm Quỷ Sát phát hiện ra phù trận này rất lợi hại, nó bị mắc kẹt trong phù trận, hung lệ khí bị áp chế mất mấy phần nên không còn dám khinh thường nữa.Trì Am và Hầu Thiên Dương không phải là đối thủ của Cửu Âm Quỷ Sát, sau khi phù trận được hình thành hai người họ liền trực tiếp rời khỏi phạm vi của phù trận, để tránh việc họ ở lại đây không những không giúp được mà còn khiến ông Bùi và và Mao Mẫn phải phân tâm bảo vệ.Bên ngoài phù trận đã có vô số quỷ quái tụ tập lại.Những quỷ quái này, ngoài những con được triệu hoán do mở tế đàn thì còn có những con bị Cửu Âm Quỷ Sát khống chế, tất cả đều kéo đến đây.Sau khi cả hai rời khỏi phù trận liền xông tới giết chết đám quỷ quái kia.Trì Am nhân cơ hội nhìn qua chỗ Tư Ngang đứng lúc trước thì thấy anh đã không còn ở đó nữa, quả nhiên là xuất quỷ nhập thần.Nhìn thấy Tư Ngang không có ở đó thì cô cũng không để ý nữa, tập trung xử lý đám quỷ trước mặt với Hầu Thiên Dương, trong lòng ghi nhớ nhiệm vụ của mình.Lúc này, toàn bộ khu sơn trang nghỉ dưỡng dường như đã trở thành chỗ dạo chơi của yêu ma quỷ quái, vô số yêu ma liên tục xuất hiện, trôi bồng bềnh giữa trời đất.Trong tay Trì Am có kiếm gỗ đào, trên tay còn đeo ngọc bội của Tư Ngang, không một con quỷ nào dám đến gần cô khiến cô giết quỷ rất thuận lợi.Chém giết liên tục như vậy một lúc, động tác của Trì Am ngày càng lưu loát hơn, chiêu thức giết quỷ cũng ngày càng trơn tru.Đột nhiên, Trì Am nghe thấy một tiếng hét thất thanh, là tiếng của Cửu Âm Quỷ Sát.

Cô quay đầu lại nhìn, đã thấy đám quỷ xung quanh đang lao về phía phù trận, rồi lại thấy những con quỷ đó hung hãn không sợ chết lao quỷ thể của mình đánh vào phù trận, mỗi lúc va chạm mạnh phù trận lại lóe lên ánh sáng trắng rực rỡ, một số lượng lớn ma quỷ liền biến thành khói xanh trong ánh sáng của phù trận.“Không ổn rồi, chúng đang làm hao tổn linh lực của phù trận!” Hầu Thiên Dương hét lên, nhanh chóng bắt quyết, hạ Ngũ Lôi thuật, bổ vào đám ma quỷ đang lao vào phù trận.Lá bùa là vật tiêu hao, nếu linh lực trong lá bùa bị tiêu hao thì nó sẽ trở thành giấy vụn.

Phù trận cũng vậy, Cửu Âm Quỷ Sát dùng quỷ để tiêu hao linh lực trong phù trận, khi linh lực của phù trận cạn kiệt thì nó có thể thoát ra ngoài mà không sợ hãi thiên sư bên trong nữa.Trì Am vội vàng ném một xấp lá bùa qua để ngăn đám ma đó lại.…Bên kia, năm thiên sư lợi dụng lúc ông Bùi đang triệu hồi Cửu Âm Quỷ Sát liền đi bộ vào núi tìm âm mộ của Cửu Âm Quỷ Sát.Dưới sự chỉ dẫn của dụng cụ, họ nhanh chóng tìm thấy phương hướng của âm mộ.Tuy nhiên, khi đứng trước lối vào âm mộ họ mới nhận ra rằng mọi chuyện không đơn giản như vậy.“Sát khí nặng quá.”“Âm mộ này thực sự hình thành được một âm sát địa, bên trong có vật âm tà trấn yểm, chúng ta không thể vào được đâu.” Một người lo lắng

nói.Âm khí sinh ra ở lối vào của âm mộ, khi mọi người đứng ở đó đã nhanh chóng có một lớp sương lạnh bám trên quần áo họ, lớp sương này được hình thành khi âm khí nồng đậm tới một mức độ nhất định rồi ngưng kết thành.“Mau nghĩ cách đi, bằng không nếu để Cửu Âm Quỷ Sát phát hiện thì không còn kịp nữa đâu.”Mấy vị thiên sư nhìn nhau, cuối cùng cắn răng, đành phải hiến tế huyết phù.Năm người họ đứng ở các hướng khác nhau tạo thành một Ngũ Hành trận, sau đó cắn nát đầu ngón tay, vẽ máu đầu tim vào giấy bùa.


Sau khi tạo thành năm lá bùa, lập tức có một huyết long được hình thành, rống lên bay về phía cửa âm mộ.Huyết long tiến vào không lâu, họ nghe thấy một tiếng rống thê lương khàn khàn truyền ra từ bên trong, một cơn gió âm thổi ra từ cửa vào.“Xong rồi, vào mau đi!”Đám người nối đuôi nhau tiến vào.Ngay sau đó, một luồng khí tà uế bay ra khỏi âm mộ, lướt thẳng đến chỗ sơn trang nghỉ dưỡng dưới núi.Trong phù trận, ông Bùi và Mao Mẫn liên thủ, phí rất nhiều công sức cho đến khi đột nhiên âm sát khi trên người Cửu Âm Quỷ Sát trở nên bất ổn, họ nhân cơ hội đó để trói nó lại.Thứ trói buộc Cửu Âm Quỷ Sát chính là sợi dây đỏ làm bằng tiền Ngũ đế, sợi dây lóe lên ánh sáng đỏ, mỗi khi Cửu Âm Quỷ Sát vùng vẫy thì sợi dây càng thắt chặt hơn, đồng thời hòa tan âm sát khí trên người nó.Sau khi Cửu Âm Quỷ Sát bị trói, nó mở miệng kêu gào cực kỳ thê lương.“Họ đã vào âm mộ rồi!” Mao Mẫn ngạc nhiên nói.Ông Bùi lại nhìn Cửu Âm Quỷ Sát đang giãy dụa, vẻ mặt căng thẳng, đột nhiên như nghĩ tới điều gì đó ông liền nói: “Không được rồi, trong âm mộ kia nhất định sẽ có một Quỷ Sát phối hợp với nó...”Còn chưa dứt lời đã thấy một tà phong thổi qua từ trên núi, tà phong này đã vượt qua hàng ngàn con quỷ, cuốn Trì Am và Hầu Thiên Dương đi.Bỗng chốc, trên mặt đất đã không còn bóng dáng hai người nữa.Sắc mặt ông Bùi và Mao Mẫn đồng thời đại biến.Trì Am và Hầu Thiên Dương không kịp đề phòng đã bị tà phong cuốn đi, cả hai đều chết lặng.Khi hai người bị tà phong cuốn đi liền bị âm khí nhập vào người, cơ thể lạnh cóng run lập cập.

Họ không ngừng vận công pháp riêng, điều động linh lực hộ thể.Tốc độ của tà phong quá nhanh, đến khi hai người bị ném xuống đất vẫn còn đang choáng váng.Trì Am chỉ cảm thấy xương cốt rã rời vì cú ném này, cô kìm nén cơn đau trong người để xoay người đứng dậy.Bốn bề tối om, xung quanh im ắng không thể nhìn rõ bất cứ thứ gì, ngay cả Hầu Thiên Dương bên cạnh cô mà dường như cũng không thể cảm nhận được hơi thở của anh ta.

Trì Am mở mắt ra nhưng không nhìn thấy gì khác, chỉ cảm thấy xung quanh càng ngày càng lạnh, trong lòng căng thẳng.“Anh Hầu?”Giọng cô vang vọng xung quanh, Trì Am đoán chắc nơi này là một nơi có hình dạng như hang động.

Âm khí xung quanh rất mạnh, trận tà phong trước đó chắc chắn có liên quan đến Cửu Âm Quỷ Sát.


Chẳng lẽ đây lại là âm mộ của nó?Cô lấy ra một lá bùa, cố gắng đốt nó lên, nhưng lại phát hiện linh lực đã lập tức tiêu tan trong không khí, giấy bùa cũng không bắt lửa.Trong lòng Trì Am chợt có một linh cảm chẳng lành.Âm khí quá nặng, quần áo trên người cô nhanh chóng bị âm khí ngưng tụ làm cho ướt nhẹp, lông mày và lông mi đều bị nhuộm một tầng băng giá, làn da lộ ra ngoài cũng đông cứng lại.Đối mặt với tất cả những điều này, Trì Am mặc dù rất căng thẳng và sợ hãi nhưng cô biết lúc này mình nên bình tĩnh.Cô vận đi vận lại Hỗn Nguyên Tâm Kinh để chống lại âm khí tràn lan, đồng thời nắm chặt thanh kiếm gỗ đào trong tay đi khám phá địa hình xung quanh.Tay cô chạm vào bức tường vừa ướt, vừa lạnh, vừa trơn.

Vừa chạm vào vệt nước là cả bàn tay đã như bị nước lạnh cực hàn làm đông cứng lại, ngón tay cũng lạnh đến mức không có cảm giác gì nữa.Trì Am vội vàng rút tay lại, cầm thanh kiếm gỗ đào đâm qua, mò mẫm tìm đường thoát thân.Cô đi được một đoạn thì đột nhiên có một bàn tay đặt lên vai cô.Trì Am khựng lại, sau đó ngập ngừng mở miệng: “Tư Ngang?”“Ừ.” Giọng Tư Ngang vang lên trong bóng tối.Nghe thấy giọng nói của anh, trái tim đang căng thẳng của Trì Am cuối cùng cũng được thả lỏng, chính cô cũng không nhận ra điều đó.

Cô có một sự tin tưởng gần như mù quáng với Tư Ngang, dù cho lai lịch của anh không rõ ràng, không biết là sự tồn tại thế nào, nhưng trong lòng cô vẫn luôn tin anh..



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện