Tòa nhà này không hề lớn, ba người đi một vòng, trong lúc những lá bùa bị đốt, những con trùng độc trốn trong góc khuất và khe hở rất nhanh đã xử lý xong.Trì Am nhớ ông Bùi nói rằng đây là trùng độc sinh ra từ âm khí, cố ý nhìn thật kĩ, thấy chúng như gặp phải thiên địch trong lửa bùa vậy, bỗng chốc bị ngọn lửa nuốt gọn, đốt thành tro tàn.Rõ ràng là lửa bùa này chỉ có một chút, nhưng lại trông vô cùng lợi hại.Sau đó, ông Bùi và dì Mao kiểm tra tòa nhà xong quay lại, thấy bọn họ đã xử lý gần như xong xuôi rồi, mọi người cùng nhau rời khỏi tòa nhà này.Vừa mới ra khỏi cửa liền thấy đằng trước có một đám người đang đợi.Một người đàn ông mặc vest đi tới, tha thiết hỏi: “Ông Bùi, thế nào rồi? Đã diệt trừ thứ trong tòa nhà này đi chưa? Nơi đây là cổ trạch văn vật, không thể xảy ra sai lầm gì được, trước đây nơi này xảy ra mấy vụ án mạng, cảnh sát cũng không tra ra được nguyên nhân...”Ông Bùi nói: “Không sao, là sơn quỷ lộng hành, đã giải quyết xong cả rồi, mọi người có thể đi vào.”Hiển nhiên là người đàn ông mặc vest kia vô cùng tin tưởng ông Bùi, lập tức nói rằng: “Cảm ơn ông Bùi, lần này làm phiền các vị đại sư rồi.”Vừa nói vừa nhét lì xì thật dày cho mỗi người.Trì Am vẫn còn đang hoang mang, thấy những người khác nhận lấy với vẻ mặt tự nhiên, cô cũng nhận lấy theo, sau đó đi theo bọn họ lên xe rời đi.Dường như chiếc xe này cũng là người đàn ông mặc vest kia cố ý chuẩn bị, vô cùng cung kính với bọn họ.Trì Am vẫn không nói tiếng nào, cẩn thận thu thập tin tức xung quanh, cuối cùng cũng biết được qua biểu hiện và ngôn ngữ của những người này, cô và nhưng người này được mời tới tòa cổ trạch được đồn có chuyện linh dị kia để bắt quỷ, mà tòa nhà kia đã có lịch sử hai trăm năm, được coi là văn vật quốc gia.Nhưng gần đây nó xảy ra mấy chuyện linh dị, có vài người đi vào tự dưng lại chết, cuối cùng khiến cho lãnh đạo phía trên chú ý, thế là cố ý tới Huyền Môn mời người đến tra rõ tình hình, tiện thể bắt quỷ luôn.Trong lòng Trì Am có một dự cảm không tốt, kết hợp với chuyện trước đây, phát hiện ra hình như bây giờ mình cũng là người trong Huyền Môn rồi.Cả người cô đều hoang mang vô cùng.Cô có biết bắt ma tóm quỷ gì đâu!Trì Am và dì Mao ngồi ở hàng ghế đằng sau, dì Mao cất lì xì vào trong túi, nói với Trì Am: “Am Am, sắc mặt của con tệ lắm đấy, hay là nghỉ ngơi chút đi, đợi tới nhà rồi dì sẽ gọi con.”Trì Am quay đầu sang nhìn bà ấy, thấy vẻ mặt quan tâm của bà ấy không hề giả bộ, liền đáp lại một tiếng, nhắm mắt lại chợp mắt.Trì Am vốn chỉ định nhắm mắt lại xử lý cảm xúc trong đầu thôi, ai mà biết được nhắm mắt lại chưa được bao lâu đã mơ hồ thiếp đi mất.Trong giấc mơ, Trì Am “nhìn” thấy nửa đời trước của một cô gái tên là “Trì An”.Trì An sinh ra ở một thế giới hiện đại có bách quỷ hoành hành, trong thế giới này, nếu như có bách quỷ tác loạn, thì sẽ có những thiên sư bắt quỷ tương ứng với đó, cũng là người Huyền Môn.
Những người Huyền Môn này tu tập pháp thuật thiên sư chính thống, bắt quỷ trừ yêu, bảo vệ hòa bình nhân gian, đuổi bách quỷ du đãng ở nhân gian tác loạn về quỷ môn.Thiên sư Huyền Môn là một quần thể, bọn họ vô cùng thần bí trong mắt người bình thường, rất ít khi bại lộ trước người khác, bị đa số người bình thường cho rằng là thần côn lừa người.
Nhưng cũng chính bởi sự tồn tại của những thiên sư Huyền Môn này, thế giới mới không có nhiều quỷ quái tác loạn như vậy, để nhân gian được hòa bình.Đối với những thiên sư Huyền Môn này, lãnh đạo cấp cao của quốc gia biết sự tồn tại của họ, cũng xây dựng một ban ngành chuyên hợp tác với họ.Nhà họ Trì của Trì An cũng là một trong số những đại gia tộc của Huyền Môn, nhưng đó là trăm năm trước rồi.Từ khi khoa học hiện đại phát triển nhanh chóng, nhân loại tin vào khoa học, càng ngày càng có nhiều người coi những chuyện này là phong kiến mê tín.
Thêm vào đó lãnh đạo cấp cao quốc gia cũng không muốn khiến những người bình thường phải hoảng sợ, đưa ra rất nhiều văn kiện điều chỉnh hành vi của thiên sư Huyền Môn, khiến Huyền Môn làm việc càng ngày càng bị trói buộc, sự phát triển của Huyền Môn cũng bị hạn chế, đã không còn huy hoàng như hàng trăm năm trước nữa.Nhà họ Trì lại là một đại gia tộc bị trói buộc, đại gia tộc Huyền Môn từ trăm năm trước giờ lại trở thành gia tộc mặt lưu.Ba mẹ Trì An đều là người trong Huyền Môn, đáng tiếc là sau khi Trì An ra đời không lâu, trong một lần làm nhiệm vụ, ba mẹ của Trì An cùng chết trong một vụ bạo loạn của bách quỷ, để lại Trì An và ông nội Trì đã cao tuổi nương tựa lẫn nhau.Ông nội Trì là thiên sư, năng lực của ông không tệ, đáng tiếc là lúc Trì An được mười lăm tuổi, ông cũng mất mạng trong một lần làm nhiệm vụ, bị bách quỷ cắn ngược lại linh hồn mà chết, chỉ còn lại một mình Trì An.Sau khi ông nội Trì qua đời, Trì An bắt đầu cuộc sống một mình.Tuy Trì An cũng có họ hàng, nhưng những họ hàng này đều cùng thế hệ với ông nội Trì, có quan hệ khá xa với cô ấy, Trì An không muốn ăn nhờ ở đậu, vậy là sống một mình trong căn nhà mà ba mẹ để lại.Trì An dùng một chút tích góp còn lại trong nhà, sau khi học cấp ba xong thì không học tiếp nữa, sau đó cô ấy cùng dì Mao đi bắt quỷ làm nhiệm vụ kiếm tiền nuôi sống bản thân.Dì Mao tên là Mao Mẫn, là bạn thân của ba mẹ Trì An, vô cùng quan tâm tới Trì An.
Bà ấy biết một mình cô gái như Trì An sống chẳng dễ dàng gì, mỗi lần có nhiệm vụ bắt quỷ đơn giản lại kiếm ra tiền nào đều sẽ gọi cô ấy theo, hơn nữa đa số lúc đều sẽ đi theo cùng, trên đường cũng dạy Trì An một số kinh nghiệm và kỹ xảo bắt quỷ.Trì An có thể sống bình an tới bây giờ, cũng có công lao của Mao Mẫn.Năm nay Trì An hai mươi tuổi, mười tám tuổi cô tốt nghiệp cấp ba xong thì không học thêm nữa, thời gian hai năm nay đi theo Mao Mẫn tham gia không dưới hai mươi nhiệm vụ bắt quỷ lớn hỏ, thù lao có