Mã Khánh nhất thời chưa quen được với thái độ quay ngoắt ba trăm sáu mươi độ của Kỳ ca. Trước kia mỗi khi Kỳ ca nhắc tới Lý Ngạn Thành luôn tươi cười hớn hở, chỉ hận không thể viết tám trăm chữ miêu tả Lý Ngạn Thành tốt đẹp cỡ nào, mỗi ngày đưa điểm tâm không biết mệt, lúc trở về khóe mắt đuôi mày đều mang ý cười, sao tự dưng hôm nay lại trừng mắt lạnh lùng bảo học thần ăn cứt thế này?
Hay vì thấy theo đuổi A không có kết quả nên muốn từ bỏ?
Trong lòng Mã Khánh dâng lên một nỗi tiếc nuối, không có tiết mục đặc sắc hotboy theo đuổi học thần thì đời học sinh còn gì vui thú nữa!? Thế là hắn cố thuyết phục: "Kỳ ca đừng bỏ cuộc, ngoài học thần ra cậu đi đâu để tìm alpha ưu tú như vậy chứ?"
Đường Cửu nhìn nam sinh nói lải nhải không dứt, đột nhiên chồm tới nâng cằm Mã Khánh lên ôn nhu nói: "Tớ còn có thể theo đuổi cậu mà."
Không khí chung quanh như bị đông đặc, các bạn học đều phóng tới ánh mắt hoảng sợ.
"Tớ câm ngay đây." Mã Khánh rón rén gỡ tay Đường Cửu ra như gỡ bom rồi lập tức trở mặt, "Cứ để học thần ăn cứt đi."
Đường Cửu hừ lạnh vỗ đầu chó của hắn một cái rồi nằm bò ra bàn tiếp tục ngủ bù.
Lăn lộn trong trường chưa đầy một ngày mà Đường Cửu đã như cá gặp nước. Tính cách hắn có rất nhiều điểm chung với Thẩm Kỳ Phong nên đóng vai Thẩm Kỳ Phong cực kỳ dễ dàng.
"Tối nay tan học ăn đồ nướng đi, tớ bao."
"Kỳ ca uy vũ nhất!"
Bộ sậu Mã Khánh, Kinh Minh và Công Dương Phong Hoa của Thẩm Kỳ Phong đồng loạt vung tay hét vang, khi tiếng chuông kết thúc tiết tự học cuối cùng reo lên, bốn người lập tức kề vai sát cánh đi tới phố ăn vặt sau trường. Chỗ này chuyên phục vụ học sinh, ngon bổ rẻ nên nhiều học sinh không chịu nổi đồ ăn nhạt nhẽo trong căn tin thường chạy tới đây cải thiện bữa ăn. Cha Thẩm Kỳ Phong là ông chủ lớn nên trong nhà không thiếu tiền, Thẩm Kỳ Phong nhiệt tình hào phóng thường xuyên mời huynh đệ tới đây ăn uống.
"Ông chủ, cho hai trăm xiên thịt dê trước đi."
Ông chủ hớn hở đáp: "Có liền!"
Thịt xiên nóng hổi rắc bột thì là nhanh chóng được bưng lên bàn, các thiếu niên đang tuổi ăn tuổi lớn sao có thể cưỡng lại cám dỗ của thịt, ai nấy đều xắn tay áo lên ăn ngấu nghiến, còn không quên bày tỏ lòng biết ơn với kim chủ: "Kỳ ca, cậu vĩnh viễn là cha tớ!"
"Con ngoan." Đường Cửu trả lời không chút khách khí rồi cầm lên một xiên thịt nướng.
Từ nhỏ hắn đã được dạy bảo đàng hoàng, tốc độ ăn không chậm hơn những nam sinh khác mà cũng chẳng có vẻ ưu nhã, nhưng nhìn thần thái của hắn lại thấy cảnh đẹp ý vui, giữa quầy ăn vặt khói lửa mù mịt chen chúc ồn ào trở thành điểm sáng thu hút ánh mắt của các học sinh chung quanh.
Mã Khánh nhìn mình dầu mỡ đầy tay rồi lại nhìn Kỳ ca toàn thân sạch sẽ, đau lòng cảm thán: "Có phải người đẹp thì làm gì cũng đẹp không nhỉ?"
"Còn phải hỏi nữa à?" Kinh Minh lập tức hùa theo, "Đây là chân lý ngàn đời không đổi mà."
Các nam sinh ăn như hổ đói, cuối cùng không còn đói bụng như lúc tan học nên bắt đầu tán gẫu. Công Dương Phong Hoa lau miệng rồi thấp giọng hỏi: "Kỳ ca, cậu thật sự không theo đuổi học thần nữa à?"
Theo lời Công Dương Phong Hoa thì tên hắn bắt nguồn từ thành ngữ "phong hoa tuyệt đại", nhưng bạn học Công Dương cao một mét tám hai mà nặng chưa đầy sáu mươi cân, gầy như que củi lại còn không chịu cạo sạch râu khiến người ta luôn quên mất hai chữ sau mà chỉ nhớ được hai chữ đầu.
Đường Cửu miễn cưỡng ừ một tiếng.
"Tớ thấy không theo đuổi là đúng." Mã Khánh buổi sáng bị uy hiếp và giờ được bao ăn đã hoàn toàn biến thành chó săn của Kỳ ca, "Hai alpha bên nhau chẳng có kết quả đâu! Kỳ ca không biết đấy thôi, từ khi cậu công khai tỏ tình với Lý Ngạn Thành thì trong trường có vô số O tan nát cõi lòng! Alpha anh tuấn cao lớn, tin tức tố mạnh mẽ như cậu phải tìm một omega ngọt ngào mềm mại làm bạn trai mới hợp!"
Công Dương Phong Hoa sực nhớ ra điều gì: "Đúng rồi, chẳng phải lớp mười có omega đẹp lắm à? Nghe nói còn được bình chọn là O trong mộng của các A nữa? Hình như tên là...... Thẩm Dịch thì phải!"
Kinh Minh đột ngột đạp hắn một cú dưới gầm bàn.
Công Dương Phong Hoa bỗng nhiên nhớ ra trước kia Thẩm Kỳ Phong từng nói con trai của cha hắn và tiểu tam hình như tên Thẩm Dịch.
Đường Cửu nhớ tới bé O tâm cơ bốc mùi trà xanh nồng nặc trong kịch bản gốc thì gõ bàn gỗ cười lạnh: "Tớ có nhảy xuống từ lầu sáu của trường cũng không thèm omega kia đâu."
Đám Mã Khánh nói hớ liên tục nên không dám chọc giận Kỳ ca nữa, đành im lặng thôn tính đồ ăn trên bàn. Sau khi ăn uống no nê còn phải về trường để tự học buổi tối, Kinh Minh hỏi: "Kỳ ca, hôm nay cậu phải đến nhà văn hóa thể thao tập nhảy đúng không?"
Đường Cửu nghe hắn nhắc mới nhớ ra trường sắp tổ chức buổi diễn văn nghệ, Thẩm Kỳ Phong là hotboy nổi tiếng nên bị đám bạn rủ rê vào nhóm nhảy hip-hop với bốn alpha lớp khác, mấy ngày nay không cần tự học buổi tối mà đến đó tập dượt.
"Ừ, các cậu về trước đi, tớ đi mua nước đã."
Ba người động viên hắn: "Cố lên Kỳ ca, cậu là ngôi sao sáng nhất trường đấy, đến lúc đó dưới đài dù là omega hay beta cũng chết mê chết mệt cậu thôi!"
Đường Cửu cười mắng bọn họ rồi đến cửa hàng tiện lợi mua sáu bảy lon nước ướp lạnh xách về.
Ra khỏi phố ăn vặt, phía Bắc là sân trường, phía Nam là một dãy phòng thuê. Chỗ này toàn phòng ở cũ kỹ, có người thuê trọ học, cũng có công nhân làm thuê nơi khác nên tương đối phức tạp, môi trường cũng rất kém. Đường Cửu vô tình liếc thấy trong một hẻm nhỏ ở phía Nam có ba học sinh bộ dạng như alpha đang bao vây ai đó.
Đường Cửu suy nghĩ một giây rồi dứt khoát sải chân đi tới hẻm nhỏ bên kia.
"Mày là "O lý tưởng được yêu thích nhất" đúng không?" Một nam sinh alpha nhìn chằm chằm mặt Thẩm Dịch rồi cười nhạo, "Dáng dấp cũng được đấy, nhưng không ai dạy mày học sinh mới phải biết khiêm tốn à?"
Thẩm Dịch vừa vào học đã nổi tiếng nên khó tránh khỏi bị các omega trong trường bất mãn ghen ghét, thế là bảo nhân tình alpha của mình đến dạy cho đàn em này một bài học.
Thẩm Dịch chỉ cao hơn một mét bảy, dáng dấp gầy gò, đứng trước mấy tên alpha cao lớn nhìn hết sức tội nghiệp. Y đeo ba lô cúi đầu không nói một lời.
"Đang hỏi mày đó, giả bộ câm điếc làm gì?" Nam sinh kia tức giận đẩy Thẩm Dịch lảo đảo ngã sấp xuống góc hẻm đầy bụi đất.
Hầu hết omega đều rất yếu đuối, Thẩm Dịch bị ngã đau không đứng dậy nổi, dáng vẻ tội nghiệp khiến người ta thương tiếc, nam sinh alpha có chút không nỡ nhưng nhớ tới lời dặn của bạn trai mình nên vẫn hung ác giơ chân đạp lên người Thẩm Dịch.
Một lon nước ướp lạnh từ phía sau bay thẳng tới đầu nam sinh làm hắn xuýt xoa vì đau, vừa quay người thì lại bị đạp mạnh vào bụng, lập tức ngã quỵ xuống đất. Đồng bọn của hắn vội vàng đỡ hắn dậy rồi tức giận ngẩng đầu, thấy nam sinh đứng trước mặt thì cơn giận đột nhiên tiêu tan phần nào: "...... Thẩm Kỳ Phong? Mày làm gì vậy?"
"Làm mày đó."
Đường Cửu vung tay nện mấy lon nước lên đầu ba tên alpha làm bọn hắn kêu la thảm thiết, hắn liếc nhìn Thẩm Dịch ngơ ngác trong góc, nhíu mày gắt gỏng: "Còn không mau biến đi?"
Thẩm Dịch vội vàng đứng lên rồi chạy tới nấp sau lưng Đường Cửu.
Lúc nãy Đường Cửu đi vào hẻm nhỏ phát hiện người bị bắt nạt là Thẩm Dịch thì đã định bỏ đi.
Nhưng hắn nhớ ra đây là thế giới ABO, trong thế giới bình thường