Ra đến sân trường thoáng đãng, Đường Cửu mới thả Thẩm Dịch xuống rồi nôn nóng quan sát sắc mặt y: "Thế nào? Dễ chịu hơn chưa?"
Hơi thở của Thẩm Dịch dần ổn định lại, ngượng ngùng gật đầu: "Không sao rồi ạ. Ca, phiền anh quá."
"Không sao thì tốt." Đường Cửu thở phào nhẹ nhõm, "Muộn rồi, mau về nhà đi."
Thẩm Dịch gật đầu, vừa theo Đường Cửu ra xe vừa lục lọi túi quần, đột nhiên dừng lại ngẩng đầu: "...... Ca."
"Sao?"
Thẩm Dịch lộ vẻ lúng túng: "Em...... Em quên đem chìa khoá nhà rồi."
Đường Cửu: "Thì gõ cửa."
"Mẹ em......" Thẩm Dịch dè dặt nhìn Đường Cửu, "Đi vắng ngày mai mới về, trong nhà chẳng còn ai cả."
Đường Cửu nhíu mày: "Cha cậu đâu?"
"Em chỉ ở với mẹ thôi." Thẩm Dịch cúi đầu, "Cha em...... có gia đình riêng rồi, ông ấy không chịu nhận em."
Đường Cửu âm thầm thở dài. Quả nhiên người lớn tạo nghiệt chỉ có con cái chịu khổ. Thái độ của hắn bất giác trở nên ôn hòa hơn: "Không sao. Cậu là O trong mộng của các A trường mình mà, nhất định sau này sẽ có hàng tá alpha ưu tú theo đuổi cậu."
Thẩm Dịch ngẩng đầu lên, ánh mắt lóe sáng nhìn chằm chằm Đường Cửu: "Dạ!"
"Vậy đêm nay cậu......" Đường Cửu nghĩ ngợi, "Ngủ tạm nhà tôi một đêm nhé? Nhà tôi cũng không có ai cả."
Cha Thẩm Kỳ Phong rất bận nên mua nhà khác ở gần công ty, bình thường thuê người giúp việc đến lo liệu ba bữa cơm hàng ngày cho Thẩm Kỳ Phong, còn ông rất ít khi về nhà.
Thẩm Dịch lộ vẻ ngượng ngùng: "Vậy phải làm phiền ca ca rồi."
Đường Cửu đẩy xe đạp ra bảo Thẩm Dịch ngồi phía sau, Thẩm Dịch ôm eo hắn, lặng lẽ áp mặt vào lưng ca ca.
Lúc về nhà đã khá muộn, Đường Cửu chỉ vào một phòng: "Cậu ngủ ở phòng cũ của mình đi, ngày nào dì giúp việc cũng quét dọn nên chỉ cần lấy chăn mền trong tủ quần áo ra là được."
Thẩm Dịch đang định nói gì thì đột nhiên ngoài cửa vang lên tiếng mở khoá: "Con trai, cha về rồi đây!"
Đường Cửu giật nảy mình. Mặc dù cha Thẩm Kỳ Phong cũng nuôi Thẩm Dịch mười mấy năm nhưng sau khi biết Thẩm Dịch không phải con mình đã nổi trận lôi đình. Sau đó còn đuổi hai mẹ con họ ra ngoài, nếu giờ bắt gặp Thẩm Dịch ở đây thì sẽ thế nào?
Hắn lập tức đẩy Thẩm Dịch vào phòng ngủ của mình, đóng kín cửa rồi ra đón cha Thẩm: "Cha, sao cha lại về thế ạ?"
Cha Thẩm cười vang: "Ngày mai phải đi công tác nửa tháng nên tới thăm con một lát, dạo này có thiếu gì không? Còn đủ tiền tiêu không?"
Từ khi cha Thẩm tỉnh ngộ thì muốn bù đắp cho con trai ruột của mình nên đối xử với Thẩm Kỳ Phong rất tốt. Ông hỏi con trai chuyện học hành gần đây, cuối cùng hài lòng gật đầu: "Con ngủ sớm một chút đi, năm giờ sáng mai cha lên máy bay, trước khi đi không gọi con dậy đâu."
Đường Cửu gật đầu nhìn theo cha Thẩm về phòng tắm rửa đi ngủ, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm rồi vội vã về phòng mình khóa cửa lại.
Trong phòng không có ai, cửa phòng vệ sinh mở hé một khe nhỏ, Thẩm Dịch thấy Đường Cửu vào mới ra khỏi phòng vệ sinh.
Đường Cửu đột nhiên thấy đau lòng. Rõ ràng Thẩm Dịch chẳng có lỗi gì mà bây giờ cứ như kẻ trộm, phải trốn tránh người cha mình từng yêu thương nhất trong ngôi nhà mình từng ở. Hắn không biết nói gì nên đành vụng về xoa đầu Thẩm Dịch: "Chắc cậu không tiện ngủ phòng khách đâu...... Tối nay cứ ngủ phòng tôi đi."
Hắn nhìn quanh phòng Thẩm Kỳ Phong, phát hiện trong phòng không có ghế salon mà chỉ có một chiếc giường đơn.
Hắn đột nhiên bối rối.
Tuy cùng là omega nhưng Thẩm Dịch là nam sinh, Đường Cửu là hoa đã có chủ không khỏi chần chờ.
Có lẽ nhìn ra được vẻ do dự trên mặt Đường Cửu nên Thẩm Dịch nói ngay: "Không sao, em ngủ đâu cũng được mà, ngủ dưới đất cũng được." Hàng mi dài của y rũ xuống, ngón tay bất an xoắn vạt áo đồng phục như cảm thấy mình mang đến phiền phức cho người khác, "Ca ca chịu cho em ở lại thì em đã vui lắm rồi."
"Vút" một tiếng, trong tim Đường Cửu như bị mũi tên nhỏ ghim trúng.
Mặc dù cha Đường Cửu quản giáo nghiêm ngặt nhưng thật ra rất thương hắn, từ nhỏ hắn đã lớn lên trong một gia đình mỹ mãn, cha mẹ hòa thuận đầm ấm, ngay cả bạn hắn là Tạ Lâm cũng hận không thể sủng hắn lên tận trời, hắn chưa bao giờ chịu khổ thì làm sao thấy được nhóc đáng thương nào bị cha mẹ hắt hủi như Thẩm Dịch.
Huống chi nhóc đáng thương này rất ngoan hiền hiểu chuyện, hơn nữa còn có khuôn mặt thanh tú đáng yêu.
"Nói ngốc gì thế, sao anh có thể để em ngủ dưới sàn được?" Đường Cửu nói, "Chúng ta chịu khó nằm chật một chút, em đi tắm trước đi, anh lấy chăn mền cho em."
Thẩm Dịch nghe vậy lập tức mỉm cười, khuôn mặt