Hai người ngồi xe trở về, cũng để tài xế chờ một lát.
Hai người đi vào phòng khách chỉ thấy các khách quý đang ngồi nói chuyện phiếm.
Mấy người Từ Lân cười chào hỏi, "Hai người về rồi à!"
Hai người Thanh Dữu cười và chào hỏi với mọi người, sau đó ngồi xuống.
Đạo diễn cầm một tờ giấy đi tới.
"Tôi đã có thành tích của ba nhóm trong hôm nay, hiện tại tôi sẽ công bố kết quả."
Nghe đạo diễn nói như vậy, nhóm người Từ Lân ngồi thẳng lên và nhìn sang, hiển nhiên bọn họ vẫn rất quan tâm tới thứ tự của nhóm mình.
Đạo diễn không có thừa nước đục thả câu, "Hạng nhất là nhóm Hoắc Tinh Thần và Thanh Dữu, bình quân mỗi người còn lại bốn ngàn tám trăm Lư tệ, chẳng những đã đến đóng dấu tại ba địa điểm, mà còn tự mình thể nghiệm tất cả trò chơi ở đó."
"Hạng hai là nhóm Từ Lân cùng Sầm Hạo Cơ, bình quân mỗi người còn lại hai trăm ba mươi Lư tệ, chỉ đóng dấu được một địa điểm."
"Hạng ba là nhóm Giang Hựu, Nghi Vân Phỉ và Khương Ỷ, bình quân mỗi người còn thừa lại một trăm chín mươi Lư tệ, cũng chỉ đóng dấu được một địa điểm."
"Đêm nay mọi người hãy dựa vào thứ hạng của nhóm để chia phòng nhé."
Nghe xong thứ tự của các nhóm, nhóm hai người Từ Lân nhẹ nhàng thở ra, ba người nhóm Giang Hựu nở nụ cười có chút miễn cưỡng.
Từ Lân tò mò nhìn hai người Hoắc Tinh Thần hỏi: "Không phải vào buổi chiều hai người kiếm được ba vạn Lư tệ sao? Sao hiện tại mỗi người chỉ còn lại có bốn ngàn tám thôi vậy?"
"Hai người ăn bữa tối hơn hai vạn cơ à?"
Hoắc Tinh Thần cười đắc ý nói: "Ăn bữa tối chỉ mới bỏ ra năm ngàn sáu thôi."
"Nhưng mà chúng tôi dùng một vạn hai để đặt phòng sang nhất của khách sạn cao cấp, rồi ngồi xe vừa đi vừa về nên bỏ ra thêm ba ngàn, cho nên chỉ còn lại như vậy thôi."
Tiếp theo, hắn cố ý lấy từ trong túi xách ra cuốn sách giới thiệu của khách sạn, đưa cho đám người Từ Lân.
"Khách sạn này cũng không tệ lắm, ngày mai mọi người nên tranh thủ kiếm nhiều tiền một chút để cũng đặt được một phòng, chúng ta sẽ có thể hẹn chơi bài poker với nhau."
Mấy người Từ Lân: "..."
Bây giờ bọn họ đặc biệt không muốn nhìn thấy Hoắc Tinh Thần, cái tên này có độc.
Nếu bọn họ có thể kiếm nhiều tiền như vậy thì hôm nay họ có cần phải đi hát rong và làm công việc khổ cực không?
Bọn họ cũng rất muốn được ăn tiệc và ở khách sạn cao cấp nha!
Mặc dù bị việc khoe khoang của Hoắc Tinh Thần làm tức giận đến nghiến răng, nhưng bọn họ vẫn không nhịn được tò mò nên đã lấy cuốn sách nhìn một chút.
Khi nhìn thấy hình ảnh giới thiệu các phòng của khách sạn, bọn họ lại thấy "chua' thêm một lần nữa.
Dù là lúc bình thường bọn họ cũng không đặt phòng trong một đêm đắt như vậy đâu, hai người này quả thực là phạm quy mà.
Vẻ mặt Sầm Hạo Cơ đầy hâm mộ nhìn Hoắc Tinh Thần," Tôi cũng muốn 'nằm thắng', nếu không lần sau đi địa phương khác chúng ta lập nhóm mới nhé? "
Từ Lân thì cười nói với Thanh Dữu:" Tôi cũng không muốn phải cố gắng, Thanh Dữu cũng dẫn theo tôi đi. "
Hai người này đúng thật là nghĩ như vậy, chịu nhiều khổ cực như vậy chưa chắc phát sóng trực tiếp có hiệu quả, còn không bằng lối sống xa xỉ, ăn nhậu chơi bời như nhóm Thanh Dữu đáng xem hơn.
Mấu chốt là bọn họ cũng muốn hưởng thụ hương vị 'nằm thắng' nha!
Khương Ỷ cũng nhìn sang Thanh Dữu với vẻ mặt tội nghiệp mà nói:" Thanh Dữu xin hãy mang theo tôi. "
Cô ấy thật sự đã chịu đựng đủ Nghi Vân Phỉ cùng Giang Hựu rồi, vừa nghĩ tới đêm nay còn phải ngủ dưới đất, cô ấy liền muốn khóc.
Khương Ỷ cũng không muốn nỗ lực nhiều đâu, cô ấy cũng muốn 'nằm thắng'.
Thanh Dữu còn chưa lên tiếng, Hoắc Tinh Thần đã trợn mắt lên nhìn ba người một chút," Mấy người đã nghĩ nhiều rồi, tất cả thời gian của Dữu Dữu trong chương trình này đều bị tôi đặt trước rồi. "
Anh ấy lại nói một cách ác miệng:" Các người đừng nghĩ tới chuyện 'nằm thắng' nữa, vẫn là nên đi tắm sớm một chút rồi ngủ đi, nằm mơ còn có chút hi vọng đó. "
Mấy người Từ Lân:"... "
Thật muốn xé cái mặt tươi cười đáng ghét của Hoắc Tinh Thần quá đi!
Mấy người họ rất muốn đánh Hoắc Tinh Thần, nhưng lại không dám, chỉ có thể lườm tên đó một cái," Xem như cậu lợi hại! "
Khuôn mặt cười của Nghi Vân Phỉ sắp duy trì không được, cô ta không nghĩ tới chỗ ngủ mình cố gắng đi tranh thủ, thế mà Quý Thanh Dữu không có thèm còn trực tiếp từ bỏ.
Ngược lại Thanh Dữu lại đi ở phòng cao cấp của khách sạn hạng sang, vậy hôm nay cô ta phải chịu tội thì tính là gì? Lại có ý nghĩa gì?
Kể từ khi cô ta trọng sinh đến nay thì đây là lúc cảm thấy nghẹn khuất nhất.
Càng khó chịu hơn chính là, vì tài nguyên cùng tài sản của Quý Thanh Dữu, cộng thêm đang quay phát sóng trực tiếp nên không thể phá hủy hình tượng, cô ta còn không thể trực tiếp trở mặt.
Giang Hựu nhìn thấy hai người chỉ đặt một gian phòng, sắc mặt anh ta trầm xuống," Hai người ở cùng một phòng sao? "
Hoắc Tinh Thần nhíu mày," Tôi với Dữu Dữu là cùng một nhóm, đương nhiên ở cùng chỗ rồi. "
Giang Hựu ngước mắt nhìn xem anh ấy, ánh mắt có chút lạnh," Các người ở cùng chỗ không thích hợp lắm. "
Anh ta cảm thấy trên đầu mình mọc ra một đám màu xanh lá.
Giang Hựu càng nhịn không được đoán, có phải Thanh Dữu chủ động chia tay hắn ta là bởi vì Hoắc Tinh Thần không. Truyện Đông Phương
Càng nghĩ anh ta càng cảm thấy khó chịu và tức giận.
Hoắc Tinh Thần
cảm thấy Giang Hựu có tật xấu," Chúng tôi ở như thế nào thì mắc mớ gì tới anh? "
Phòng của bọn họ có hai cái căn phòng đơn, cũng không phải ngủ chung một phòng, mặc dù anh ấy rất muốn..
Giang Hựu bị Hoắc Tinh Thần chọc tức, anh ta ngược lại nhìn về phía Thanh Dữu," Cô cũng cảm thấy như vậy phù hợp sao? "
Thanh Dữu cũng cảm thấy người này có tật xấu," Tôi cũng muốn nói điều đó, mắc mớ gì tới anh? "
Sắc mặt Giang Hựu âm trầm xuống" Tôi chỉ muốn nhắc nhở hai người là trai đơn gái chiếc ở cùng một chỗ, sợ sẽ có người nói xấu thôi, các người không cảm kích thì thôi đi. "
Người phụ nữ này quả nhiên là thay lòng rồi, cái tên công tử bột như Hoắc Tinh Thần làm sao lại làm cô ta vừa mắt được chứ?
Thanh Dữu nhíu mày," Chúng tôi ở cùng một chỗ rất ngay thẳng, anh đừng tự mình có ý nghĩ xấu xa thì cũng cho là người khác cũng xấu xa như thế! "
" Ngược lại là anh, sau lưng cùng với người nào đó làm chuyện thất đức mới làm người ta buồn nôn đấy, anh vẫn nên rửa sạch sẽ trên người mình trước rồi mới đi quản chuyện người khác nhé! "
Giang Hựu bị nghẹn:" Cô, cô quả thực không thể nói lý mà! "
Hiện tại, anh ta đã có thể hoàn toàn khẳng định rằng Thanh Dữu biết sự kiện kia.
Nhưng không phải cô nàng thích anh ta đến vậy sao? Làm sao có thể thay lòng nhanh như thế?
Hơn nữa hắn ta tuy là vì Nghi Vân Phỉ mới đồng ý yêu đương với Quý Thanh Dữu nhưng đây không phải là điều cô mong muốn sao? Cô dựa vào cái gì mà nói bọn họ buồn nôn.
Thanh Dữu lạnh lùng liếc mắt nhìn anh ta," Tôi đã nói rồi, hai người đừng có chủ động trêu chọc tôi, nếu không tôi sẽ không khách khí đâu. "
Nhìn thấy hai người đối chọi gay gắt như vậy, nhóm khách quý đều ngẩn người.
Đồng thời con mắt họ tỏa ánh sáng, xem ra ba người này còn có chuyện giật gân à nha!
Khán giả cũng như họ, ai cũng hiếu kì và muốn biết sự thật.
Hoắc Tinh Thần rất khó chịu thái độ của Giang Hựu đối với Thanh Dữu," Ảnh đế Giang, thay vì anh 'bắt chó đi cày' xen vào việc của người khác thì không bằng anh vẫn nên ngẫm lại đêm nay nên cùng Nghi Vân Phỉ ngủ dưới đất như thế nào đi. "
Sắc mặt Giang Hựu biến đổi," Hoắc Tinh Thần, mời anh nói chuyện tôn trọng một chút đi. "
" Cũng xin anh đừng nói một số chuyện khiến cho người ta hiểu lầm. "
Hoắc Tinh Thần nói cứ như là anh ta cùng Nghi Vân Phỉ có quan hệ mập mờ hay sao vậy.
Thanh Dữu xùy cười một tiếng," Ảnh đế Giang, anh cũng quá là có 'tiêu chuẩn kép' đi. "
" Không phải anh vừa mới còn ám chỉ tôi và Hoắc Tinh Thần ở cùng một chỗ không thích hợp hay sao? Hiện tại nói đến trên thân hai người thì sẽ thành làm cho người khác hiểu lầm rồi? "
Hoắc Tinh Thần đồng ý nói:" Ảnh đế Giang, tiêu chuẩn này của anh cũng quá lợi hại nha, tôi cũng không có nói anh với Nghi Vân Phỉ ngủ chung, anh lại cố ý giải thích như vậy, ngược lại là 'có tật giật mình' đi. "
Anh ấy hất cằm lên," Tôi và Dữu Dữu có thể ngay thẳng nói với mọi người, đêm nay chúng tôi sẽ ở cùng một chỗ. "
Nghi Vân Phỉ không nghĩ tới ba người này thế mà cũng kéo mình vào, cô ta vừa định nói vài lời giải thích, nhưng vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy Thanh Dữu cười như không cười nhìn xem chính mình.
Cô ta không khỏi do dự.
Cũng không biết Quý Thanh Dữu biết được những chuyện gì, nếu tuôn ra trong chương trình trực tiếp này sẽ đối với cô ta rất bất lợi, thế là cô ả chỉ có thể chọn trầm mặc thôi.
Giang Hựu bị hai người đó nói móc làm cho sắc mặt khó coi không thôi," Mấy người thật đúng là nhanh mồm nhanh miệng, tùy hai người nói thế nào, dù sao tôi không hổ thẹn với lương tâm mình! "
Thanh Dữu nói một câu đầy ý vị sâu xa," Vậy thì ban đêm anh có thể sẽ gặp ác mộng đấy!"
Đây cũng là lời phản bác khi Giang Hựu nói hắn ta không thẹn với lương tâm.
Cô muốn ép Giang Hựu và Nghi Vân Phỉ chủ động đến tìm mình, sau đó dùng phương pháp bọn họ đã sử dụng để đối phó nguyên thân trả lại cho chính họ.
Trước đó, cô đã hắc điện thoại và máy tính của hai người, trong hộp thư lấy được không ít thứ, khán giả sẽ vừa lúc có câu chuyện giật gân để hóng đấy!