Edit: Richal
Beta: Richal
-------------------------
Quý Ly buông di động, ở trên giường lăn qua lộn lại.
Đột nhiên, tiếng mở cửa vang lên làm Quý Ly hơi kinh ngạc. Cậu lập tức xoay người đưa lưng về phía cửa, sau đó nhắm mắt lại.
Phó Bạc Thành bưng đồ ăn thanh đạm đi đến, hơn nữa nhẹ nhàng khóa trái cửa.
Đem đồ ăn đặt ở đầu giường, Phó Bạc Thành ngồi xuống cạnh Quý Ly.
"Lăng Thành, anh biết em đã tỉnh."
Quý Ly vừa nghe, nếu đã biết thì giả bộ ngủ cũng không ý nghĩa gì nữa.
Cậu mở mắt ra mắt, chậm rãi ngồi dậy, dựa vào đầu giường.
"Anh."
"Anh tưởng em đã quên anh là anh trai em."
"Để cho em đi đi, em muốn gặp anh ấy."
Phó Bạc Thành nghe Quý Ly độc thoại, không một chút kích động, mà là lẳng lặng nhìn Quý Ly.
"Em còn chưa thành niên."
Quý Ly vừa nghe, cúi đầu cười nhẹ.
"Anh, Anh vẫn là người giám hộ của em, nhưng chỉ còn nửa năm thì em thành niên, anh sẽ cho em làm những gì em muốn chứ?"
"Nửa năm sau lại nói, tối hôm qua em phát sốt, thật vất vả mới hạ sốt, ăn chút đồ ăn để bổ sung thể lực đi."
Phó Bạc Thành dời đề tài, Quý Ly lén nhìn đồ ăn, lắc lắc đầu.
"Anh, tối qua mơ thấy anh ấy, em hôn anh ấy, thực ngọt."
Quý Ly vừa nói xong, Phó Bạc Thành đang chuẩn bị muốn cầm ly nước lên.
Cùng lúc đó, tay Phó Bạc Thành tăng thêm một phân lực đạo, làm bàn tay đang cầm lấy ly nước thêm chặt hơn...
Quý Ly làm bộ nhìn không thấy, mà Phó Bạc Thành cơ hồ thu liễm, mặt vô biểu tình đem ly nước để ở trước mặt Quý Ly.
"Nếu như em định ngược đãi chính mình thì người em thích cũng sẽ bị giống em, anh nói được thì làm được."
Phó Bạc Thành uy hiếp, mắt Quý Ly hơi động, sau đó vui vẻ cầm lấy đũa bắt đầu ăn.
"Từ hôm nay trở đi em sẽ hảo hảo chiếu cố bản thân, anh cứ yên tâm."
Phó Bạc Thành nhìn Quý Ly hi vọng tràn trề, trong lòng hụt hẫng.
"Anh còn có chuyện, em từ từ ăn."
Phó Bạc Thành nói xong đứng dậy, hướng cửa rời đi, lưu lại Quý Ly yên lặng cười xấu