Edit: Richal
Beta: Richal
------o0o-------
Ba giờ sáng, Quý Ly lặng lẽ rời lồng ngực Phó Bạc Thành, rón rén đi vào thư phòng nhẹ nhàng khóa cửa lại.
Rón ra rón rén đi đến thư phòng, môn nhẹ nhàng khóa lại.
Cậu nhanh chóng mở máy tính Phó Bạc Thành.
Mật khẩu?
Quý Ly gõ ngày tháng năm sinh của mình, mật mã thành công bị phá giải.
Quý Ly đắc ý hồi lâu bắt đầu hành động.
Cậu bắt đầu tìm thông tin của lão công Lâm Tiện mà trước đây cậu từng thấy trong danh sách liên hệ của Phó Bạc Thành.
Khi tìm được cậu cười cười, lập tức cắm USB vào máy, mở tệp file trong USB.
"Tôi là Phó Lăng Thành, chúng ta làm một cuộc giao dịch đi? Về Lâm Tiện, tôi nghĩ anh sẽ có hứng thú."
Quý Ly bùm bùm đánh bàn phím, sau đó gửi cho Dạ Phong.
Không tới năm phút, tin nhắn được trả lời.
"Em trai Phó Bạc Thành? Cậu nghĩ mình có tư cách cùng tôi giao dịch sao?"
Nhìn câu châm biếm, Quý Ly nhướng mày, tôi sẽ cho anh biết sự lợi hại của tôi.
Một trong số tệp đang lưu trong USB thành công gửi đến Dạ Phong.
Không tới một phút....
"Nói đi, cậu muốn gì?"
Quý Ly đắc ý cong môi.
"500 vạn, toàn bộ ảnh chụp đều là của anh."
Quý Ly nhìn ảnh chụp Lâm Tiện ngủ đầy ngọt ngào, khóe miệng hiện lên một nụ cười xấu xa.
"Thành giao."
"Lập tức, trong vòng năm phút, tôi muốn 500 vạn. Tài khoản sẽ đưa cho anh."
Quý Ly đem tài khoản gửi đi, không lâu sau, 500 vạn nhẹ nhàng xuất hiện trong tài khoản Quý Ly.
"Dạ tổng làm việc quả nhiên hiệu suất rất cao. Có phải đã gây kinh động bên ngân hàng không?"
"Phó Lăng Thành, mục đích của cậu là gì?"
Quý Ly nhìn lên, mục đích? Đương nhiên là báo thù a! Tên Lâm Tiện dám vạch trần kế hoạch của cậu. Giờ là lúc đòi chút tiền từ lão công của hắn bù cho sự tổn thương tinh thần của cậu.
"Còn video, năm ngàn vạn! Một phần cũng không thể thiếu thể thiếu!"
Quý Ly chia video làm ba phần, gửi một đoạn cho Dạ Phong.
Dạ Phong ở nước ngoài, thời gian ở đây là ba giờ rưỡi chiều, nhìn Lâm Tiện say rượu trong video...
"Dạ Phong... Ngươi tên hỗn đản này... Em rất nhớ anh."
Dạ Phong vẫn chưa xem đủ mà đoạn phim đã hết, trái tim lúc này đã mềm thành bãi.
"Nói đi, còn cái gì nữa? Gửi hết một lần cho tôi."
Dạ Phong cảm thấy nên về nước một chuyến! Vật nhỏ