Thành công thỏa thuận mang khoai lang cùng một ít rau dưa đem giao vào hai ngày sau.
Tâm trạng của vợ chồng Tần Viễn cực kỳ vui vẻ, một trái một phải cùng dắt con gái về nhà, ánh mặt trời dịu dàng rải trên người bọn họ, cảnh tượng vô cùng tốt đẹp.Con mèo còn ngồi xổm trong bụi cỏ: “Tại sao còn chưa tới tìm ta? Hay giải quyết không được rồi? Giải quyết không được thì có thể tìm ta mà, ta có thể ra tay giùm cho, hầy, có phải con nhóc đó ngượng ngùng hay không…?”Lải nhải một mình đến tận tối muộn.Tần Ngư tâm trạng vui vẻ quay quần cùng người nhà, lại được ăn cơm khoai lang ngon lành, cô chuẩn bị rửa chén xong xuôi sẽ về phòng tập yoga một chút, mài giũa bản thân cho ra dáng người ma quỷ.Kẽo kẹt…cửa bị đẩy ra.
Con mèo cả người xơ xác đứng ngoài cửa lẳng lặng nhìn chằm chằm một nhà ba người.
Bên ngoài trời đang mưa như trút.Tần Ngư: “…”Cái kia, cô không cẩn thận quên mất tiêu.“Mèo con, ở đây có cơm khoai lang nè, còn có cá mặn…ăn không?”Đại gia không thèm, không ăn!Mèo ta tức giận, cào ván cửa kêu chói tai.
Vu Sanh thấy nó cả người ướt đẫm trông đến tội nghiệp, liền đi pha nước ấm tắm rửa cho nó.
Tần Viễn cũng yên lặng đứng dậy chuẩn bị đồ ăn.
Tần Ngư hậm hực bước tới: “Không ăn thật hả?”Con mèo: “Biến đi, biến