Tần Ngư tính toán một chút: “Sáng ngày mai 5 giờ ta phải thức dậy, chờ xe để lên trấn trên đi học, bây giờ là 8 giờ tối ta còn chín tiếng nữa…”Mèo con nhanh chóng đưa ra kết luận: “Còn chín ngày nữa đấy.
”Tần Ngư sửng sốt, nghiêm túc tính lại, xong mới từ từ hỏi: “Trên trời không có thầy dạy toán phải không? Chẳng phải tính ra bốn ngày sao?”Chuyện này có chút xấu hổ.
Con mèo trầm mặc, bỗng nhiên nó dùng móng mèo chụp lấy tay Tần Ngư rồi đột ngột chuyển động bánh lái.
Đáng ghét dễ sợ, cô cút đi!Thời điểm mũi tên dừng lại, Tần Ngư liền phát hiện bản thân lại biến mất tại chỗ, dường như cô đang ở trong một cái đường hầm.
----- Thật chật chội, chỗ này chật vô cùng, ép cô đến mức muốn nứt ra.
Tầm nhìn của cô lập tức thay đổi, cô trông thấy được một mảng xanh thăm thẳm.
Cái gì thế này? Nước á? Cô thiếu chút nữa là cắm đầu vào trong biển.
Thật kinh hồn bạt vía!Đây là ở trên biển ư? Hơn nữa cô còn đang ở trên một con thuyền.
Trong đầu truyền đến âm thanh của con mèo.
“Thế giới song song E-2222, bối cảnh thế giới: Thế giới khoa học kỹ thuật hiện đại của người thường, bối cảnh phó bản