Edit: LoBeÁnh đèn phản xạ lên tròng kính, che dấu đi cảm xúc chân thực trong mắt Chu Ninh, sắc mặt cô vẫn tình tĩnh như cũ, đạm mạc phun ra ba chứ, “Có hứng thú!”Cô muốn có giá trị tín ngưỡng, vai ác lại có quan hệ với giá trị tín ngưỡng, nên dù cô không có hứng thú với anh thì cũng phải nói có hứng thú.Ánh mắt Thẩm Như Khiễm khẽ thay đổi, cảm thấy hứng thú? Vậy mà khi anh tới ần lại bình tĩnh như vậy? Ra vẻ trấn định sao?“Đây thật là vinh hạnh của tôi, vậy mà có thể được Thẩm tổng coi trọng.”Anh biết giác ngộ như vậy, rất không tồi!” Chu Ninh không có nửa phần khách khí tiếp lời Thủy Như Khiêm.“……”Thủy Như Khiêm cười khẽ, “Thẩm tổng thật tự tin, vậy không biết tôi ở cạnh cô là gì? Tình nhân sao? Hay là bạn trai?”Chu Ninh đẩy gọng kính, vô cùng dân chủ hỏi: “Anh thích cái nào?”Nếu vai ác ngoan ngoãn ở bên cạnh cô để cô dạy dỗ thì dù anh ta có muốn thân phận nào đi chăng nữa, Chu Boss vẫn sẽ coi đó như là khen thưởng cho anh.Hoàn Khố Thiếu Gia: “……”Tiểu bảo bối có biết hai từ kia có nghĩa là gì không?Ánh mắt Thủy Như Khiêm trầm xuống, tuy nhiên nụ cười trên môi vẫn rực rỡ như cũ, “Thẩm tổng đối xử với tôi đúng là sủng ái có thừa!”Chu Ninh nghiêm trang gật gật đầu, vai ác có tiền đồ hơn rác rưởi rất nhiều, không tồi, có tiền đồ!Hoàn Khố Thiếu Gia: “……”Trong đầu vai ác chỉ có suy nghĩ làm sao để giết chết cô thôi đấy, tiểu bảo bối à!Bản thiếu gia ta rất mệt tâm!“Như vậy thì Thẩm tổng có nên thể hiện chút thành ý của cô đối với tôi không?”Chu Ninh nâng mí mắt, ánh mắt bình tĩnh sắc lạnh nhìn anh.Vừa rồi ngỏ lời đánh cược không phải là thành ý của cô sao? Nếu không thì cô đã trực tiếp cho hắn vào lồng sắt rồi. Cần gì phải phiền toái như vậy?Hoàn Khố Thiếu Gia run bần bật, tiểu bảo bối, vai ác là con người đáng thương mong manh, không phải con thú nha!Còn nhốt vào lồng sắt?Cô ngại thế giới này hòa bình quá à?Thủy Như Khiêm câu môi cười vừa giống thiên sứ lạc dưới trần gian, vừa ma mị câu dẫn, “Thẩm tổng, thành ý không phải là cái đó.”Chu Ninh: “……”Vai ác lại muốn làm việc xấu gì nữa?Nhưng, trên người anh ta có giá trị tín ngưỡng!Hơn nữa, cô là thanh niên ba tốt bao dung tốt bụng!Hoàn Khố Thiếu Gia: “……” Ha hả, ha hả!“Muốn cái gì?”“Muốn cái gì hả?” Ánh mắt Thủy Như Khiêm thay đổi, ý cười hoà thuận vui vẻ, “Tôi muốn cái gì cô cũng cho sao?”“Ừ.” Chỉ cần cô có, nếu